Đương nhiên, chỉ có không hề bài xích với nhau mà thôi, muốn triệt để dung hợp còn cần trả cái giá phi thường to lớn.
Vèo!
Nhiếp Vân nhanh chóng tìm được không gian tầng thứ năm, tùy ý đánh một quyền và tiến vào trong đó.
– Ân? Tại đây… Thật kỳ quái!
Tiến vào tầng thứ sáu, Nhiếp Vân có phát hiện khác biệt.
Nơi này có phần tương tự tầng thứ tư, khắp nơi đều là thực vật, không khí thoải mái, linh khí đầy đủ, cũng không cảm nhận có uy hiếp gì cả.
– Nơi này có gieo trồng thực vật? Chẳng lẽ là nhân loại gieo trồng sao?
Ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy phía trước là đồng ruộng rộng lớn, trong đồng ruộng trồng rất nhiều thực vật, có lúa của người bình thường, cũng có rau quả không tạp chất của tu luyện giả sử dụng, dường như là nhân loại gieo trồng.
Tu luyện giả sợ nhất tạp chất, cũng không như người bình thường, người bình thường ăn cái gì có tạp chất cũng được, cho dù dinh dưỡng quá ít cũng không sao, nếu như cho tu luyện giả ăn, cho dù ăn hai ba ngày cũng không có tác dụng gì.
Loại lương thực rau quả không có tạp chất giống như những loại đang trồng trên đồng riệng có thể tự chủ hấp thu linh khí, ẩn chứa linh lực nồng đậm, ăn loại thực vật này có thể bổ sung thực lực bản thân.
Loại vật này chỉ có đại gia tộc, đại tông môn trong đại lục Phù Thiên mới có thể tài bối, không nghĩ nơi này nhiều như vậy, đây mới là điểm làm Nhiếp Vân cảm thấy kỳ quái.
Chẳng lẽ nơi này trừ đám người như mình ra còn có người sống khác?
– Cẩn thận một ít, thiên phú ẩn nấp sư!
Nghĩ đến điểm này, Nhiếp Vân biết rõ nơi này khẳng định không đơn giản, lúc này thân thể của hắn vận chuyển thiên phú ẩn nấp sư, thân thể biến mất trên không trung, dường như có thể vượt qua thời không.
Vù vù vù hô!
Hắn vừa biến mất không lâu, đột nhiên phía trước xuất hiện vài chục đồng tử mặc kiếm trang, bộ dạng tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, từ đó để lộ kiếm ý hừng hực.
– Nhanh chuẩn bị những rau quả này, hôm nay là đại hôn của thiếu tông chủ, chậm trễ chuyện hôm nay sẽ không ai có thể cứu được chúng ta đâu.
– Yên tâm đi, chúng ta không phải lần đầu tiên đi hái rau dưa, làm sao có thể chậm trễ công việc cơ chứ?
– Hì hì, nói thật ta thật hâm mộ thiếu tông chủ, thiếu tông chủ kết hôn đối tượng thật sự xinh đẹp, toàn bộ Phỉ Thúy Kiếm Cung chúng ta không có ai xinh đẹp như thế.
– đúng vậy, thật xinh đẹp, lần đầu tiên ta nhìn thấy người xinh đẹp như vậy, thiếu phu nhân đột nhiên xuất hiện tại nơi này, tại sao trước kia chưa từng thấy qua?
– Ta nghe nói nàng là thiên ngoại tà ma, tới từ nơi không biết, bị ba vị Thái Thượng trưởng lão bắt lấy ý định tế thiên, đột nhiên bị thiếu tông chủ vừa ý mới có chuyện tốt như vậy…
Mấy đồng tử mặc kiếm trang vừa cười vừa nói, vừa nói chuyện vừa ngắt rau quả.
Bọn họ đều sử dụng dụng cụ đặc thù, cũng có nạp vật đan điền, tốc độ ngắt lấy rất nhanh, nhẹ nhàng vỗ một cái là đồ ăn sạch đất, chỉ chốc lát đã thu sạch mấy trăm mẫu.
– Được rồi, nhanh trở về đi, thiếu tông chủ kết hôn, chỉ sợ người của Linh Lung Kiếm Cung, Đoạt Tâm Kiếm Cung sẽ phái người tới tham gia.
Sau khi hái xong rau quả, mấy đồng tử mặc kiếm trang tươi cười bay về phía trước.
– Thiên ngoại tà ma? Kết hôn? Phỉ Thúy Kiếm Cung, Linh Lung kiếm Cung, Đoạt Tâm Kiếm Cung? Chẳng lẽ bọn họ bắt lấy đám người Lạc Khuynh Thành?
Bọn họ vừa mới rời đi, trong hư không tĩnh mịch có một bóng người xuất hiện, Nhiếp Vân cau mày, sắc mặt hắn âm trầm sau khi nghe những lời vừa rồi.
Xem ra những kẻ này là thổ dân sinh hoạt trong nơi đây, đối với thổ dân mà nói, chính mình là kẻ từ bên ngoài tới cho nên gọi là thiên ngoại tà ma.
Bọn họ bắt lấy thiên ngoại tà ma, bức bách kết hôn, chẳng lẽ là đám người Lạc Khuynh Thành?
Dung mạo đám người Lạc Khuynh Thành, Nhiếp Vân tự tin cho dù đi nơi nào cũng có thể xem là hàng đầu, nếu quả thật bị bức bách kết hôn không phải chuyện gì khó hiểu.