Nhưng mà Huyền Thiên đối mặt với uy hiếp càng lớn thì tiềm lực bạo phát đi ra càng lớn, gặp phải kiếm cương băng sương đầy trời, trong đầu Huyền Thiên đột nhiên hiện lên một ít tin tức.
Trong nháy mắt hai tay, hai chân Huyền Thiên hóa thành màu vàng kim, vận chuyển Bất Diệt Kim Thân!
Lúc chiến đấu, Huyền Thiên không biết vận chuyển Bất Diệt Kim Thân bao nhiêu lần, bị kiếm thuật của Lộ Phi công kích đến, Huyền Thiên theo bản năng vận chuyển Bất Diệt Kim Thân.
Cánh tay như kiếm màu vàng trong nháy mắt quét, đâm, chém, bổ… Làm ra đủ loại công kích.
Rầm rầm rầm bang bang!
Kiếm cương băng sương của Lộ Phi bị cánh tay kim thủ của Huyền Thiên bổ trúng và nghiền nát.
Keng – -!
Cuối cùng một tiếng nổ tung, đầu ngón tay của Huyền Thiên đâm cùng một chỗ cùng Vương cấp bảo kiếm.
Thân thể Huyền Thiên không chút sứt mẻ, Linh thân của hắn lực lớn vô cùng hơn xa Lộ Phi.
Mà bảo kiếm Vương cấp trong tay Lộ Phi thì rung mạnh, ngay tiếp theo thân thể đều run lên, cơ hồ có một loại cảm giác bảo kiếm rời tay.
Mà ánh mắt của hắn càng chấn động, Huyền Thiên lại dùng ngón tay chặn Vương cấp bảo kiếm của hắn? Linh thân sao chắc chắn như thế?
Đệ tử Lâm gia khác trừng lớn mắt thiếu chút nữa rớt cả ra ngoài.
Đầu ngón tay màu vàng cùng Vương cấp bảo kiếm đụng độ không kém nhau nửa phần, ngược lại Lộ Phi nhận lấy lực phản chấn cực lớn. Chuyện này… Quả thực không thể tưởng tượng nổi, chúng Lâm gia đệ tử không cách nào lý giải.
Mà Lâm Lạc Phù cũng kinh hãi nhưng trong ánh mắt lộ ra vẻ vui thích mãnh liệt.
Đầu ngón tay phải của Huyền Thiên quét qua Vương cấp bảo kiếm, lập tức đẩy Vương cấp bảo kiếm ra một bên.
Lộ Phi thấy thế kinh hãi, cương nguyên hóa cánh sau lưng vỗ mạnh, thân thể cấp tốc phóng lên trời.
Huyền Thiên tuy rằng cương nguyên hùng hậu hơn Lộ Phi nhưng không hiểu vận dụng, chỉ cần bay lên không trung, Huyền Thiên không có cách đánh hắn.
Bất quá tốc độ của Huyền Thiên nhanh hơn Lộ Phi, hai chân màu vàng của hắn bật mạnh, thân thể tung lên lập tức nhảy cao hơn trăm thước, thoáng cái đuổi theo Lộ Phi.
BA~ – – – -!
Tay phải Huyền Thiên tát một cái vào mặt Lộ Phi, trên không trung truyền đến một đạo tiếng vang thanh thúy.
Thân thể Lộ Phi như là diều đứt dây, lập tức từ trên trời giáng xuống, trượt thêm ra ngoài vài trăm mét.
Bành- -!
Thân thể Huyền Thiên rơi xuống, đại địa chấn động, hắn vững vàng đứng ở mặt đất.
Ánh mắt của hắn quét qua đệ tử Lâm gia nói:
– Không chịu nổi một kích!
Rất nhanh, xa xa truyền đến một tiếng nổ tung, Lộ Phi bị ném mạnh vào mặt đất. Mọi người nhìn lại, có thể thấy được một cái tát kia đã khiến hắn bất tỉnh, thương thế tuyệt đối không nhẹ.
Thông qua biểu hiện vừa rồi, Huyền Thiên mới biết Lâm Lạc Phù không thích những người này, vì thế hắn ra tay tuyệt không khách khí.
Đương nhiên cũng lưu tình một chút, nếu không dùng Linh thân của hắn hơn nữa vận chuyển Bất Diệt Kim Thân nếu tát toàn lực thì dù cho không có cương nguyên chi lực, sợ rằng cũng đánh nát đầu Lộ Phi.
Rất nhanh liền có đệ tử Lâm gia đi tới đỡ Lộ Phi dậy, mọi người nhìn Huyền Thiên, ánh mắt nguyên một đám khiếp sợ. Vương giả mất trí nhớ tựa hồ không phải dễ chọc lắm.
Mà trong hai mắt phù nhìn Huyền Thiên lòe ra hào quang thầm nghĩ: ta biết ngay, hắn nhất định có thể khôi phục ký ức võ học trước kia! Hắn nhất định có thể khôi phục!
Trên thực tế, Huyền Thiên còn cách khôi phục ký ức võ học xa lắm, chỉ là vừa rồi dưới áp lực tránh cũng không thể tránh, thân thể theo bản năng vận chuyển Bất Diệt Kim Thân, về phần vũ kỹ của hắn vẫn không có ký ức.
Bất quá, vận chuyển Bất Diệt Kim Thân đối phó Thiên Giai Cảnh cửu trọng như Lộ Phi đã đủ rồi.
– Đưa đây!
Tiêu Cạnh vung tay lên về phía Lộ Phi, lập tức liền có đệ tử Lâm gia lấy Vương cấp bảo kiếm trong tay Lộ Phi ra đưa cho Tiêu Cạnh.
Tiêu Cạnh là nửa bước vương giả, là một trong đệ tử kiệt xuất nhất của hàng đệ tử Lâm gia họ khác, chuôi Vương cấp bảo kiếm này vốn chính là bảo vật của Lâm gia phân phối cho hắn.
Bất quá, Tiêu Cạnh so sánh với Lâm Thanh thì địa vị kém xa, Lâm Thanh không chỉ là nghĩa tử của gia chủ, còn là vương giả duy nhất trong hàng đệ tử Lâm gia. Vương giả cùng nửa bước vương giả hoàn toàn là khái niệm bất đồng, ngoại trừ mấy vị trưởng bối vương giả khác, cho dù là những trưởng lão khác của Lâm gia cũng không có địa vị cao như Lâm Thanh.