Đối với loại khả năng thứ hai, Chân Thế Thành cũng không xem trọng.
Hắn đã phái người điều tra qua, nữ nhi Tú nương tử xác thực mất tích vài ngày rồi, mà bên phía Trì viên ngoại cũng đã nhận được bồ câu truyền tin của thuộc hạ từ Yến Tử trấn.
Trường Hưng Hầu thế tử cùng với hai tiểu cô nương mất tích không thoát khỏi liên quan.
“ Hầu gia, chúng ta vừa đi vừa nói.”
Thấy Chân Thế Thành đi về hướng vườn hoa, Trường Hưng Hầu lên tiếng ngăn cản: “Chân đại nhân, hôm nay thật sự là không khéo, trong nhà làm một buổi ngắm hoa yến, mời rất nhiều tiểu cô nương ở trong hoa viên ngắm hoa……”
Chân Thế Thành sững sờ, sau đó mặt lộ vẻ tiếc nuối: “ Ấy, vậy thật đúng là không khéo. Không sao, chúng ta đi dạo bên này đi, làm phiền Hầu gia mời lệnh công tử đến đây đi.”
“ Chân đại nhân chờ một lát, bản hầu sẽ phái người gọi khuyển tử tới ngay. Chỉ là khuyển tử nhát gan, mong rằng Chân đại nhân thông cảm một hai.”
“Đây là tự nhiên, Hầu gia yên tâm là được.” Chân Thế Thành cao giọng cười to, nhưng trong lòng có phần phiền muộn.
Cũng may hắn tra án nhiều năm, các loại ngăn trở không biết gặp được bao nhiêu, sớm đã luyện thành bản lĩnh dưỡng khí, điểm ấy khúc chiết thật không tính là gì.
Hôm nay gặp được Trường Hưng Hầu thế tử, cũng coi như không uổng phí đến đây.
Trong hoa viên, Khương Tự lại bị Khương Thiến cuốn lấy.
“Tam muội, Tứ muội lần trước chỉ đến một ngày liền đi, trong lòng ta đây vẫn nhớ mãi, lúc này ngắm hoa yến kết thúc các ngươi liền lưu lại ở mấy ngày đi.”
“ Nhị tỷ nhớ thương chúng ta thế ư?” Khương Tiếu không tự giác nắm chặt tay Khương Tự, trong lòng cười lạnh.
Người ngoài nhìn vào tỷ muội tình thâm, nào biết đôi vợ chồng này là chó dữ nhớ bánh bao thịt!
Ánh mắt Khương Thiến rơi xuống hai tay giao nhau của tỷ muội hai người, hỏi một đằng, trả lời một nẻo: “ Ta còn nhớ rõ khi còn bé Tam muội cùng Tứ muội luôn thích cãi lộn, có thể thấy giờ đã lớn rồi, nhưng như thế mới tốt.”
“Người kiểu gì cũng sẽ lớn lên.” Khương Tiếu cười hì hì ôm lấy cách tay Khương Tự, vẻ mặt thiên chân vô tà, “ Nhị tỷ biết đấy, ta đổi chỗ ở liền nổi bệnh sởi, không thể ngủ lại.”
“ Cái đó cũng không sao, Tứ muội có thể ——”
Khương Tiếu quả quyết đánh gãy lời Khương Thiến: “ Ta một người lẻ loi ở Bá phủ, Tứ muội cũng muốn trở về bồi ta. Hì hì, Nhị tỷ cũng không nhìn ra ta với Tứ muội giao hảo à, liền thông cảm cho muội muội đừng tách chúng ta ra. Nhị tỷ nếu như muốn giữ người làm bạn, liền để Ngũ muội, Lục muội lưu lại với ngươi đi.”
Khụ khụ, không phải nàng nhẫn tâm đẩy Ngũ muội, Lục muội vào ổ sói, nếu lần trước các nàng có thể toàn thân trở ra, có thể thấy được Trường Hưng Hầu thế tử chướng mắt các nàng.
Khương Tiếu không khỏi quét Khương Tự một chút, trong lòng thầm than: Có thể thấy được vẫn là xấu xí an toàn hơn.
Biểu tình của Khương Thiến hơi cứng nhắc, nếu không phải phải giả bộ tỷ muội hòa thuận, thì hận không thể xé nát cái miệng đó của Khương Tiếu.
Người này chuyên môn phá hư chuyện!
Chậm rãi thở hắt ra, Khương Thiến cười nói: “ Tam muội cũng phải thông cảm cho tỷ tỷ. Tứ muội trước kia thích nhất chơi đùa với ta, nhưng từ khi ta gả cho người thì đã rất lâu không được thân cận. Lần này, Nhị tỷ thực tình muốn giữ Tứ muội ở thêm mấy ngày.”
Không biết xấu hổ!
Trong lòng Khương Tiếu mắng một câu, phát hiện Khương Tự không nói một lời, nóng vội giật giật ống tay áo của nàng.
Nếu còn không nói thì bé thỏ trắng sẽ vào ổ sói đó, ngươi chít một tiếng đi nha!
Khương Tự lúc này nào có tâm tư để ý tới những giao phong này, tất cả tâm tư đều đặt ở trong chuyện làm thế nào thuận theo tự nhiên dẫn dụ Chân đại nhân phát hiện ra nữ thi trong vườn hoa thôi.
Không có cơ hội nào tốt hơn so với trước mắt, tới nhiều quý nữ như vậy, nếu như nữ thi bị phát hiện, vậy thì Trường Hưng Hầu phủ muốn che giấu là không thể nào.
Khương Tự nắm chặt tay, lòng bàn tay hơi ẩm ướt.
Huyễn Huỳnh của nàng còn không đủ để giữa ban ngày ban mặt làm nhiều người đồng thời lâm vào ảo giác được, chẳng lẽ chỉ có thể vận dụng một kiểu khác ——
Khương Tự đột nhiên cảm thấy cường độ Khương Tiếu dật ống tay áo của nàng hơi quá lớn, không khỏi nhíu mày: “Tam tỷ ——”
Lại thấy miệng nhỏ Khương Tiếu khẽ nhếch, một bộ dạng giật nảy cả mình, theo sát đó chính là tiếng kêu sợ hãi của các quý nữ liên tiếp vang lên.
Khương Tự quay đầu, liền nhìn thấy một con chó lớn cao cỡ nửa người đang vui sướng vẫy đuôi.
Nhị Ngưu sao lại tới đây?
“ Người đâu mau tới, đánh chết con chó dại này rồi kéo ra ngoài ngay! “Biến cố đột nhiên xuất hiện làm giọng nói của Khương Thiến cũng thay đổi.
Nhị Ngưu bất mãn dùng chân trước đào bới đất.
Đem ai đánh chết rồi kéo ra ngoài hả?
Đồ nữ nhân điên này, cắn nó một ngụm!
Chó lớn bay lên không, nhào về phía Khương Thiến.