Biết rõ lôi điện nơi đó cường đại hơn các nơi khác, Nhiếp Vân cười cười, hắn thả người bay qua.
Còn chưa tới đến trước mặt đã nhìn thấy khói đen vờn quanh mang theo khí tức tanh hôi.
– Lôi điện thật lợi hại…
Nhìn thấy những thứ này, Nhiếp Vân biết uy lực lôi điện quá mạnh mẽ, hắn thử đưa một kiện linh khí về phía trước, linh khí bị đánh tan thành mây khói, đôi mắt hắn lóe sáng.
Ngay cả linh khí cũng bị đánh vỡ, loại này lôi điện uy thế to lớn có thể nghĩ.
Hô!
Không hề dừng lại, Nhiếp Vân bay vào sâu trong lôi điện.
Rầm rầm rầm oanh!
Vừa mới gia nhập, lôi điện giống như tìm được nơi phát tiết, mà hắn giống như kim loại hấp thu lôi điện, từ đó hấp dẫn lôi điện chung quanh kéo tới.
– Thật thoải mái!
Toàn thân trần trụi lơ lửng dưới lôi điện, Nhiếp Vân bị lôi điện bao phủ toàn thân tê dại, thân thể vừa đạt tới Linh Tê Luyện Thể Quyết đệ lục trọng đại thành càng chắc chắn hơn trước, càng cường đại hơn, tế bào dung hợp mang theo từng tia lôi điện sáng ngời, hắn hiện tại chẳng khác gì lôi đình chi tử, có thể khống chế lôi điện chung quanh.
– Ân? Cảm giác thật mạnh, đúng rồi, ta hoàn toàn có thể mượn nhờ lôi điện chi lực sáng tạo ra một bộ quyền pháp mới.
Đột nhiên trong đầu Nhiếp Vân xuất hiện suy nghĩ như thế, hắn đã có ý định của mình.
Chỉ cần là tu luyện giả đều sợ hãi thiên kiếp, sẽ có cảm giác sợ hãi tự nhiên với thiên kiếp. Nếu như có thể tu luyện ra quyền pháp có thể kích phát lôi điện nhất định sẽ có uy lực cực kỳ to lớn.
Về sau đối phó lôi kiếp cũng có thể vượt qua dễ dàng.
Nghĩ đến liền làm, hắn vận chuyển thiên phú võ đạo sư, tâm tình của Nhiếp Vân đã yên lặng hoàn toàn, hắn cảm ngộ lôi điện như mưa to lớn đánh thẳng vào người, cẩn thận suy tư.
– Như vậy không đúng, thế này cũng không đúng…
– Hẳn là như vậy… Ân, không đúng…
– Cũng không phải như vậy…
Lôi điện là thứ chỉ có Thiên Đạo khống chế, nó là thủ đoạn dùng khảo nghiệm tu luyện giả, gần như không có ai có thể khống chế, mặc dù Nhiếp Vân là võ đạo sư, muốn nghiên cứu ra một bộ bí kỹ lôi điện cũng khó có thể hoàn thành.
Lơ lửng trong lôi điện, không ngừng hấp thu lôi điện chi lực cải tạo thân thể, tinh thần đang tập trung cao độ, cẩn thận nghiên cứu huyền bí lôi điện và sáng chế quyền pháp của bản thân.
Đảo mắt đã trôi qua thời gian bảy ngày.
Trong bảy ngày qua Nhiếp Vân vẫn đắm chìm trong lĩnh ngộ lôi điện, võ đạo sư đan điền không ngừng vận chuyển và cân nhắc cẩn thận.
– Thành công! Ha ha, chiêu này của ta hoàn toàn chứa đựng lôi điện trong đó, nếu đột nhiên sử dụng và bộc phát uy lực sẽ mạnh hơn Vũ Đạo Phá Hư Quyền gấp mười lần.
Đột nhiên trong mắt Nhiếp Vân bắn ra hư ảnh lôi điện, hắn cười to như điên, trong tiếng cười mang theo vui vẻ khó nói thành lời.
Trải qua nghiên cứu một phen, tuy hao phí thời gian tương đối nhiều nhưng hắn đã có lĩnh ngộ về lôi điện, nghiên cứu ra tuyệt chiêu chân chính.
– Chiêu này nghiên cứu lôi đình sáng tạo ra, một khi sử dụng có thể chấn động cửu châu, quét ngang vạn dặm, chiêu này không bằng đặt tên là Lôi Đình Cửu Châu đi.
Nhiếp Vân đặt tên cho chiêu thứ mình sáng tạo ra.
Lôi Đình Cửu Châu, nói lên nguyên lý vô cùng đơn giản, chính là lợi dụng đặc thù thủ đoạn đem đầy trời lôi đình áp súc, chứa đựng trong người, đem làm muốn thi triển thời điểm, lại vận dụng siêu cường thủ đoạn oanh kích đi ra.
Chiêu này vận dụng rất tốt, nó mạnh hơn Vũ Đạo Phá Hư Quyền cũng phải gấp mười lần, một quyền mang theo lôi đình hủy diệt, uy năng cực kỳ đáng sợ.
Nếu như dùng chiêu này đối phó Minh Hinh, Minh Hoành, có thể đoán trước chỉ cần một quyền là có thể oanh kích bọn chúng thành cặn bã, cái gì đặc sứ Linh giới, ở trước mặt chiêu này cũng chỉ là cặn bã mà thôi.