Hắn ta nghi ngờ hỏi quyển sách.
Quyển sách khẽ run lên, giống như nó đang sợ hãi điều gì đó.
Người đàn ông đeo kính đen chậm rãi khép quyển sách lại rồi thu về.
“Ngay cả hướng đi của vận mệnh cũng có thể dò xét, thế mà không thể ghi chép điệu múa này…”
Hắn ta lẩm bẩm rồi rơi vào trầm ngâm.
Điệu múa bản thân mình hoàn toàn không biết.
Cuốn sách vận mệnh cũng không thể ghi chép lại.
Mọi chuyện bắt đầu trở nên thú vị rồi.
Nếu đối phương chỉ cứu mình thì chẳng có vấn đề gì. Nhưng đối phương lại thần bí như vậy, bản thân mình nhất định phải ở lại để tìm hiểu cho rõ đầu đuôi.
Ngay lúc hắn ta đang suy nghĩ vấn đề này thì ở đài làm lễ dưới kia, Cố Thanh Sơn lao ra giết hơn mười Thần tộc vẫn đang ở trạng thái mông lung chỉ trong một hơi thở.
Ngay sau đó, Ma Long từ trên trời lao xuống.
Ma Long bộc lộ uy thế.
Ma Long chết.
Ma Long chỉ còn lại cái đầu, đã thế còn bị đội một chiếc mũ phong ấn màu phỉ thúy.
Tới lúc này, người đàn ông đeo kính gọng đen mới lấy lại tinh thần từ trong dòng suy nghĩ.
“Ồ? Kia không phải là thú cưng của mình sao? Nó tới đây làm gì vậy?” Hắn ta ngạc nhiên nói.
Trên đài làm lễ.
Cố Thanh Sơn đang trò chuyện với Ma Long.
“Ở đây có nhiều người nên lắm tai mắt, chúng ta tìm một nơi yên tĩnh rồi từ từ nói chuyện.”
Hắn cầm đầu rồng theo rồi đi vào bên trong hoàng cung, không ngừng bố trí ở bốn phía.
“Laura, dừng phát trực tiếp, cho các khách mời rời khỏi hiện trường, mở hết tất cả các biện pháp phòng ngự của hoàng cung ra. Cho toàn bộ đội vệ binh và quân đội tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, phải cảnh giác bất cứ tình huống gì xảy ra vào bất cứ lúc nào.”
“Được.” Laura trả lời.
“Lâm, cô đi bảo vệ Laura, tôi lo Ma Long còn có đồng bọn.”
“Đầu óc của nó không nghĩ được nhiều như vậy… Thôi cũng được, cẩn thận một chút vẫn hơn.” Lâm nói xong liền đi tìm Laura.
“Trương Anh Hào, Diệp Phi Ly, hai người theo tôi về hoàng cung trước.”
“Được.”
Lúc này, tướng quân Yilia của Kinh Cức một lần nữa xuất hiện, lớn tiếng tuyên bố buổi lễ đã kết thúc.
Các vệ binh của Kinh Cức bắt đầu duy trì trật tự.
Rất nhanh, quân đội của vương quốc Kinh Cức đã tới hiện trường, bọn họ được trang bị vũ khí đầy đủ, nhanh chóng chăm chỉ làm công việc duy trì trật tự hiện trường.
Các vị quan chức trong buổi lễ lần lượt xuất hiện dẫn khách mời rời khỏi hiện trường buổi lễ.
Cho tới lúc này, mọi người vẫn rất mơ hồ.
Thần tộc xuất hiện.
Toàn bộ người Thần tộc đều bị giết sạch.
Ở giữa lúc đó có một khoảng thời gian trống, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Không có ai nhớ được tình hình lúc đó.
Sau đó, Ma Long xuất hiện rồi cũng bị tiêu diệt.
Nó phô diễn sức mạnh vô cùng mãnh liệt, việc nó bị tiêu diệt tại trận cũng đã mang tới sự kinh động mạnh mẽ.
Vậy mà Vương quốc Kinh Cức lại có thực lực như thế, có thể đối đầu với kẻ địch có cấp bậc như vậy!
Hóa ra, ngoại trừ có cây cổ thụ Kinh Cức bảo vệ và lượng của cải vô hạn, sức mạnh của vương quốc Kinh Cức lại kinh khủng như thế!
Cả chín trăm triệu tầng thế giới đều chấn động.
Thời khác này, không biết có bao nhiêu thế lực đang tính toán lại xem làm thế nào để đối diện với vương quốc Kinh Cức.
Buổi lễ ngày hôm nay coi như đã bị phá hủy hoàn toàn, nhưng những chuyện xảy ra ngày hôm nay đã đủ để cho mọi người tiêu hóa dần dần.
Trong hoàng cung.
Cố Thanh Sơn đặt cái đầu rồng lên trên bàn rồi im lặng chờ đợi.
Diệp Phi ly đưa cho Trương Anh Hào một lon nước rồi lại đưa cho Cố Thanh Sơn một lon khác.
“Không cần đâu, tôi mới lấy rồi.” Cố Thanh Sơn nói.
“Trước đó đưa cho cậu là để chuẩn bị cho cuộc chiến đấu kịch liệt, lượng bổ sung rất nhiều. Bây giờ mà dùng thì không đáng, vẫn nên sử dụng lon tôi đang cầm để bổ sung thể lực với mức độ nhẹ thôi.” Diệp Phi Ly giải thích.
Cố Thanh Sơn liền nhận lấy, mở lon ra rồi từ từ uống.
Mùi vị thứ này thay đổi rất tùy tiện, không thể nào khống chế được.
Nhưng may mà lần này vận may của Cố Thanh Sơn khá tốt, lon này có vị dâu tây.
Lon đồ uống của Trương Anh Hào có vị rất nồng, là vị canh xương sườn.
Cố Thanh Sơn uống được vài ngụm thì thể lực bị tiêu hao do nhảy múa và chiến đấu dần dần được bổ sung.
Đúng là kỳ diệu.
Hắn không kiềm được, hỏi: “Phi Ly, cậu mang nhiều đồ uống ra như thế có gây ảnh hưởng gì không tốt cho bản thân cậu không?”
Diệp Phi Ly cười một cái rồi nói: “Thứ này đúng là phải tiêu hao hồn lực mới làm ra được. Nhưng không sao, lúc ở trong tháp thế giới tôi đã lấy được rất nhiều hồn lực.”
“Cậu giết rất nhiều quái vật à?” Trương Anh Hào hỏi.
“Ừ. Tháp kia rất lớn, tôi phát hiện trong tháp có một nơi tốc độ quái vật xuất hiện lại rất nhanh. Tôi đứng canh ở chỗ đó mấy ngày, tàng trữ hồn lực tới mức tối đa của năng lực mới thôi.” Diệp Phi Ly nói.
Một lúc sau.
Laura và Lâm cùng quay lại.
“Đã sắp xếp xong rồi, nếu có xảy ra chuyện gì chúng ta có thể lập tức nhận được tin tức để chọn tham gia chiến đấu hoặc chạy trốn.” Laura nói.
Cố Thanh Sơn gật đầu, nhìn Ma Long.
“Thế nào, suy nghĩ sao rồi?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Ngươi muốn biết tin tức của ai?” Ma Long hỏi ngược lại.