Quả thực, hình thái của nó và Long Gia quả thực không hề giống nhau.
Cơ thể của Long Gia có kim quang chói lọi, mỗi ngày đều ánh lên ánh sáng vàng óng ánh nhờ tinh nguyên đại địa bù đắp.
Thế nhưng Long Nhất lại khác, cơ thể khổng lồ của nó có những khí sắc màu xám, màu tím, màu đen hỗn loạn bao quanh, đều là những oán niệm tà ác ngưng tụ thành.
“Long gia nói rồi, bảo ta tắm rửa cho ngươi, ngươi nhìn xem trên người ngươi bẩn thế nào đi”, phía này Diệp Thành đã vung tay triệu gọi ra thiên lôi đạo thân, tiên hoả đạo thân và nhất khí hoá tam thanh đạo thân.
Không lâu sau đó, cả ba đạo thân lần lượt đứng ở ba hướng bao vây lấy Long Nhất.
Kế tiếp, cả ba quỳ xuống đất, hai tay chắp lại, mắt nhắm chặt, miệng nhẩm niệm kinh văn phức tạp khó hiểu, âm thanh hào hùng rất cổ xưa và đầy ma lực.
Đột nhiên, từng kim tự nhỏ như đầu ngón tay bắt đầu hiển hiện sau đó tự vận chuyển, mỗi một kim tự đều ánh lên ánh vàng bao quanh cơ thể của Long Nhất.
Thế rồi từng mảng màu vàng kim hiển hiện giống như phật quang phổ chiếu chiếu trên cơ thể bị vấy bẩn của Long Nhất.
Gừ…!
A…!
Long nhất gằn lên, tiếng gầm mạnh mẽ, sắc mặt tỏ vẻ đau đớn.
“Một lát thôi là xong, cố chịu đựng một chút”, Diệp Thành vẫn cố gắng giữ lấy Long Nhất, để cho ba đạo thân không ngừng niệm đại nhật như lai tịnh thế chú.
Nhờ có phật quang phổ chiếu, từng luồng khí bẩn trên người Long Nhất được gột rửa sạch sẽ, linh hồn của nó cũng được phổ quang hoá giải, sức mạnh long hồn của nó bắt đầu được tiêu tán.
Chỉ trong ba tới năm phút, cơ thể của Long Nhất đã thu nhỏ lại ba tới năm trượng, tiếng gầm vẫn mạnh mẽ như trước nhưng lại mang theo vẻ đau đớn. a