– Xem tiểu tử này giấu kỹ không lộ, một phần thực lực đều không dùng ra, ở đây nhàn nhã tự nhiên quả thật như là du lịch. Lão phu phải chào hỏi hắn một cái, không thể để hắn thoải mái như vậy nữa. Cũng thuật tiện xem hắn rốt cuộc đặc biệt ở chỗ nào, thử xem trình độ của hắn. Nếu là lọt vào mắt lão phu, đề cử với tiểu tử Hạo Vũ kia một chút.
Khóe miệng lão nhân nổi lên một độ cong, ngay sau đó nhẹ nhàng bắn ra một điểm sáng mờ nhạt, lặng yên không một tiếng động chìm vào vách đá Phong Thần Đài.
– Ồ… Mới đầu không cần quá nhiệt tình, phải từ từ mà tiến, chậm rãi mới thú vị… Chỉ mong tiểu tử này đừng để lão phu thất vọng mới tốt.
Lão nhân cười hắc hắc, lòng đầy chờ mong chờ xem biểu hiện của Lâm Minh.
***
Lâm Minh đang suy nghĩ đột nhiên cảm giác không gian chung quanh vặn vẹo một hồi, loại cảm giác này hắn tương đương quen thuộc. Điều này nghĩa là trận pháp phát động, tinh thần thể giả thuyết xuất hiện.
Tinh thần thức hải ở bậc thứ sáu thật sự không khơi dậy hứng thú gì của Lâm Minh, chỉ xem những người khác phần lớn đều có thể thoải mái quá quan là hiểu rõ.
Tinh thần thể này chỉ cần Lâm Minh nguyện ý, không xuất vũ khí đều có thể thoải mái miểu sát.
Tinh thần thể xuất hiện ở chỗ cách Lâm Minh 10 trượng!
Tinh thần thể này mặc chiến bào màu đỏ, tay cầm một cây trường thương màu đỏ, có chút tương tự Phượng Huyết Thương của Lâm Minh.
– Thương? Thú vị!
Lâm Minh như trước không xuất Phượng Huyết Thương, hắn từ đầu chí cuối đều dùng tay thay thương.
Vút!
Bóng sáng tinh thần thể kia động, tốc độ mau lẹ vô cùng, trường thương trong tay giống như rắn độc thò ra, góc độ cực kỳ xảo quyệt.
Một thương đâm ra, ánh sét dẫn động, đây rõ ràng là pháp tắc hệ Lôi, hơn nữa đã đạt tới ý cảnh Lôi tầng thứ bốn – hóa hình.
– Tinh thần thể bậc thứ sáu, chiêu thức và pháp tắc đều có trình độ tương đối!
Thân hình Lâm Minh lui nhanh, thoải mái tránh thoát một thương này của bóng sáng tinh thần thể, ngón trỏ tay phải điểm ra.
Vút!
Thương mang xuyên thẳng mi tâm tinh thần thể.
Mà bóng sáng tinh thần thể kia phản ứng cực nhanh, nó nghiêng đầu đi, rồi lại né khỏi công kích của Lâm Minh.
– Ồ!
Trong lòng Lâm Minh hơi ngoài ý muốn, chiêu thức trong tay biến đổi, ánh tím sáng ngời.
Hắn đồng dạng dùng ra ý cảnh Lôi tầng thứ bốn – hóa hình.
Sét hóa hình đã có ý thức và linh tính của mình, đồng dạng một luồng năng lượng, uy lực là mấy lần nguyên lai.
Hơn nữa năng lượng Ngũ Hành có linh tính cũng không dễ tránh!
Lâm Minh mười ngón bắn ra.
Bùm!
Thương mang của tinh thần thể bị đánh nát, Lâm Minh vốn tưởng rằng đã kết thúc. Đúng vào lúc này, khóe miệng tinh thần thể kia nổi lên một độ cong, ngay sau đó trường thương run lên, rồi lại đánh nát toàn bộ chỉ mang của Lâm Minh.
– Hả!?
Lâm Minh ngây ra một lát. Với phỏng đoán của hắn, tinh thần thể bậc thứ sáu này tuyệt đối không có năng lực đánh nát chỉ mang của mình, nếu không những người dự thi khác làm sao có thể vượt qua thoải mái như vậy.
– Có cổ quái!
Trong lòng Lâm Minh phản ứng cực nhanh.
Sự ra khác thường, hắn cũng sẽ không sơ suất, tránh cho lật thuyền trong mương. Hơn nữa vừa rồi ý cười cổ quái của hư ảnh tinh thần thể kia khiến Lâm Minh nhớ được rất rõ ràng, hư ảnh tinh thần thể trận pháp này sinh ra còn có biểu tình nhân tính hóa như vậy?
– Lâm Minh đến từ Phượng tộc thượng cổ vẫn không xuất vũ khí, tuy nhiên đối mặt với đối thủ bậc thứ sáu, hiển nhiên mạnh mẽ hơn nhiều. Lâm Minh một đòn không có kết quả, dường như gặp một chút phiền toái nhỏ. Hắn vẫn không định vận dụng vũ khí sao? Thật sự là người tài cao gan cũng lớn!
Người dự thi là trọng điểm chú ý của hai người chủ trì chỉ có mười mấy người.
Lâm Minh chính là một trong số đó. Về phần khí linh của Phong Thần Đài động tay chân, bọn họ căn bản không nhìn ra được. Đừng nói là bọn họ, ngay cả Giới Vương bình thường đều không nhìn ra được. Bao gồm đương sự Lâm Minh cũng chỉ cảm thấy kỳ quái lại không biếtkỳ quái ở chỗ nào.
– Lâm Minh nên xuất thương rồi. Còn không xuất thương, sợ là lật thuyền trong mương!
– Đúng vậy. Sơ suất quá cũng không tốt. Về sau đối chiến người dự thi còn có thể có cơ hội thất bại năm lần, nhưng đối mặt với tinh thần thể phía trước, thất bại một lần là mất tư cách.
Ở bên phía Xích Quang giới, rất nhiều võ giả đang nghị luận, có chút ý tứ sốt ruột thay cho Lâm Minh.
Bọn họ cũng không phải ra từ Phượng tộc thượng cổ, nhưng cũng duy trì Lâm Minh.
Bọn họ đều là một ít Thánh địa tầng chót của Xích Quang giới. Nguyên bản bọn họ cũngn có thiên tài tông môn tham gia bán kết, nhưng là mấy bậc trước liền thất bại. Bọn họ không có người để duy trì, liền chuyển sang duy trì Lâm Minh. Dù sao tổng bộ Phượng tộc thượng cổ ở Xích Quang giới, bọn họ dù thế nào cũng xem như dính chút quan hệ.
Giữa các đại thế giới cũng có tranh đua. Xuất thân từ đại thế giới người mạnh như mây, đi ra ngoài đều sẽ có lòng tin.
Ngược lại, xuất thân một ít đại thế giới tương đối yếu, ra ngoài nói mình thiên tài như thế nào đều sẽ bị khinh bỉ, sẽ bị nói là thiên tài từ nông thôn đến.
Nếu Xích Quang giới có thể ra một Thiên Tôn, Thiên Tôn đó lại lựa chọn ở Xích Quang giới phát triển thế lực, như vậy Xích Quang giới thậm chí có thể bởi vậy mà thăng cấp đến hàng ngũ thế giới thứ hai! Năng lượng của Thiên Tôn là phi thường khủng bố, một Thiên Tôn đủ để ảnh hưởng xếp hạng chỉnh thể của một đại thế giới!
Hư ảnh tinh thần thể một thương đâm tới, Lâm Minh vận dụng ba phần chân nguyên, như trước vẫn không ra thương, càng không vận dụng Tà Thần lực, Bát Môn Độn Giáp nhưng là tốc độ, sức mạnh của hắn đều áp chế tinh thần thể.
Nhưng là tính dai của hư ảnh tinh thần thể này rất mạnh, luôn ở thời khắc mấu chốt phá vỡ một đòn tất sát của Lâm Minh.
– Thú vị!
Lâm Minh có chút hứng thú, cũng có chút nghiêm túc. Sau khi tránh thoát một thương của hư ảnh tinh thần thể, hắn lại lần nữa bắn ra năm luồng chỉ mang ánh sét.
Hư ảnh tinh thần thể muốn trò cũ dùng lại, đánh tan năm luồng chỉ mang này.
Mà lúc này Lâm Minh đột nhiên mỉm cười, một tay khác như chớp bắn ra, bắn ra năm luồng chỉ mang ngọn lửa.
Lôi Hỏa tương giao, trực tiếp bùng nổ!
Ầm!
Hư ảnh tinh thần thể bị nổ thành vô số điểm sáng vỡ nát biến mất!