“Chỉ có anh mới làm điều đó, bởi vì Diên đe dọa đến địa vị của anh, cho nên anh đã sai người làm tổn thương Jane, đúng không?”
Ở Manhattan chỉ có Charles là có động cơ, thật sự không tìm được người thứ hai.
Charles nghe như thế thì cả người phát run: “Tôi… tôi đã cử người đến ám sát Jane, nhưng người của tôi còn chưa kịp đến gần cậu ta thì đã bị giải quyết rồi, tôi… làm sao tôi có thể làm tổn thương cậu ta được?”
“Vương đệ, anh em ta chí thân, bây giờ cậu vì một người ngoài chĩa kiếm vào anh cả của mình sao?”
“Vốn dĩ anh không nên nói dối tôi, chỉ anh mới có thể làm tổn thương đến cậu ta. Đừng có nói chuyện anh em chí thân với tôi, lúc anh động đến cậu ta thì tình anh em của chúng ta cũng đã bị anh tự mình cắt đứt rồi. Huống chỉ, chúng ta có tình nghĩa sao? Chúng ta vừa sinh ra đã trong hoàn cảnh anh chết tôi sống, minh tranh ám đấu giữa chúng ta còn thiếu sao?”
“Nhưng tôi không quan tâm đến cái ngai vàng này, nếu như anh đã có được rồi, thì nên giữ phép tắc, thể hi không nên động vào người mà tôi yêu nhất Thanh kiếm ra khỏi vỏ, đánh một tia sáng sắc bén, cuối cùng rơi xuống cổ anh ta.
Anh sáng lạnh lẽo ép gần, kiếm ảnh đáng sợ.
Hơi nghiêng một chút, lưỡi kiếm sắc bén cắt vào da thịt, máu tươi trào ra khí độ của một vị vua đi. Anh Charles cảm thấy khí tức của chết chóc.
Halley sẽ giết mình.
Anh ta không thể chết, không thể chết.
Đúng lúc này, trong đầu anh ta lóe lên một tia sáng, anh ta nhớ đến một người.
“Là… là Lucia.”
“Cái gì?”
“Lucia mới là người đứng phía sau, là cô ta dạy tôi làm như vậy.
Lance thất thế cũng là công lao của cô ta. Người phụ nữ này, tâm tư thâm sâu, vô cùng độc ác, cô ta gả cho anh chính là vì muốn trả thù Kaitlin và Cố Thành Trung.
“tucia?”
Halley gọi đội hộ vệ đến, hỏi tung tích của Lucia, nhưng phát hiện cô ta đã chạy trốn rồi.
Bởi vì cô ta là chị ruột của Jane, nên anh ta không hề nghĩ nhiều, khoảnh khắc đầu tiên khi vào chính điện cũng không đi hậu cung.
“Đuổi theo cho tôi”
Anh ta cau mày, hạ lệnh xuống, sau đó nhìn Charles.