Mà trên mười lăm thị tộc, còn có một tổ chức Đại Nam, đối với tổ chức này, thị tộc gọi là đó là người bảo vệ.
Giữa người bảo vệ và hội Thần Ảnh, làm việc không giống nhau, nói chung đều là duy trì bình đẳng giữa các thị tộc và thế gia, điểm khác nhau là Hội Thần Ảnh mang tính toàn cầu, còn người bảo vệ chỉ ở Đại Nam.
Địa vị của người bảo vệ trong thị tộc, giống như đảo Ánh Sáng trong mắt các thế lực ngầm lớn.
Mà tên của Bạch Giang Nam, và danh hiệu của Bạch Trình trong đảo Ánh Sáng giống như đúc.
Chu Lộc Lam nhìn Bạch Giang Nam, nuốt nước bọt rồi nói: “Bạch Giang Nam, ông thân là một thành viên của người bảo vệ, đời sau của ông lại gia nhập thế lực ngầm bình thường, là vi phạm…”
Chu Lộc Lam vẫn chưa nói xong, liền bị Bạch Giang Nam ngắt lời.
“Tôi hài lòng vì điều đó, cậu quản được không?”
Bạch Giang Nam nói ra hai chữ hài lòng này khiến Chu Lộc Lam á khẩu không trả lời được.
Xét về thực lực, Bạch Giang Nam có thể có vị trí trong thị tộc như vậy, tất nhiên đó không phải là điều mà bốn người phía Chu Lộc Lam có thể so sánh. Nhưng từ trạng thái của Bạch Giang Nam bây giờ là có thể nhìn ra, ông ấy vừa mạnh mẽ chống lại tám nhát kiếm khí của bốn người Chu Lộc Lam, nhưng trên người lại không hề hấn gì, thậm chí trên người không dính lấy một hạt bụi.
Chu Lộc Lam liếc nhìn ba tên thần phạt sử còn lại, ba tên thần phạt sử không dám ho he lấy một lời.
Người thường có thế giới của người thường, thế lực ngầm có thế giới của thế lực ngầm, cũng như vậy, ngự khí cũng có thế giới của ngự khí. Người bên ngoài chẳng biết tiếng tăm của Bạch Giang Nam, nhưng ở trong thế giới ngự khí này, Bạch Giang Nam mang uy danh lừng lẫy.
Bạch Giang Nam nhìn về phía ba người Chúc Thái Hòa, Tô Văn Việt và Tiêu Minh Đức, cười nói: “Ba vị đây đúng là có nhấ hứng, rảnh rỗi quá nên đến đây tìm cảm giác tồn tại hả? Thích †ìm cảm giác tồn tại thì đến Lý thị lượn một vòng, việc gì phải tìm đến thế lực ngầm phổ thông để gây phiền phức chứ?”
Ba người Chúc Thái Hòa liếc nhìn nhau, cùng không nói gì.
Bạch Giang Nam hừ lạnh một tiếng, vừa muốn mở miệng, chợt nghe phía sau vang lên tiếng hô kinh hãi.
“Chú à, chú mau xem thử Bạch Trình đi!”