– Không phải là kiếm tháp mà là một binh khí cường đại hơn nữa có ý thức tự chủ, nhất định là có Kiếm Linh tồn tại, thiên kiếp của ngươi quá mạnh mẽ không có có đồ vật gì đó có thể ngăn cản, vì không muốn bị thiên kiếp hủy diệt, nó muốn đem ngươi truyền ra ngoài!
Kiếm Linh?
Huyền Thiên chỉ kịp hiện lên một tia ý niệm, Thôn Phệ Chi Lực liền đột nhiên tăng lớn, Huyền Thiên chưa phản ứng thì thân thể lóe lên liền tiến vào bên trong vòng xoáy bị hút vào quang động màu đen, trong nháy mắt trời đất quay cuồng.
Tiểu Kiếm Tháp tầng thứ mười, hình ảnh lạc ấn của Huyền Thiên đột nhiên biến mất.
Tuy rằng lực chú ý của đại bộ phận cường giả đều đặt lên Thiên Huyền Kiếm Tháp nhưng vẫn có không ít cường giả đang chú ý hình ảnh lạc ấn của Huyền Thiên, hắn vùa biến mất đám người liền phát hiện.
– Đâu rồi, Huyền Thiên sao không còn thấy trên Thiên Huyền Kiếm Tháp tầng thứ mười nữa?
Lập tức có cường giả kinh hô lên.
Ánh mắt tất cả cường giả vù một cái nhìn về phía trên tiểu Kiếm Tháp tầng thứ mười, thần sắc đột nhiên cả kinh, bên trên trống rỗng, hình ảnh lạc ấn của Huyền Thiên hoàn toàn biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
– Thiên Huyền Kiếm Tháp vẫn chưa đóng cửa bế, trừ phi ở bên trong tử vong, nếu không không có khả năng đi ra!
– Cho dù đi ra, vậy cũng có thể xuất hiện ở bốn phía Thiên Huyền Kiếm Tháp, sao lại không thấy bóng dáng….
– Bên trong không có, bên ngoài cũng không có, điều này sao có thể…?
Chúng cường giả tìm bốn phương tám hướng, bên ngoài Thiên Huyền Kiếm Tháp có hoàng giả bố trí đại trận phong tỏa hư không, Huyền Thiên xuất hiện không có khả năng không nói một tiếng thì biến mất không thấy gì nữa, duy nhất có thể là Huyền Thiên căn bản không có xuất hiện.
Bên trong Thiên Huyền Kiếm Tháp không có, bên ngoài cũng không có, Huyền Thiên đến cùng đã đi nơi nào?
Vô luận là ngũ đại biến thái yêu nghiệt hay là Chuẩn Hoàng, hoàng giả, đều hai mặt nhìn nhau, trong mắt khiếp sợ không thôi nghĩ mãi mà không hiểu.
Có cường giả nhìn lại trên không trung chỉ thấy vòng xoáy lôi điện phía trên vòm trời tuy rằng vẫn còn, nhưng tốc độ cực nhanh dời đi, rất nhanh liền biến mất ở trong tầm mắt của mọi người.
Huyền Thiên ở trong quang động đen kịt đằng kia, trong nháy mắt cũng không biết xuyên thẳng qua bao nhiêu vạn dặm trong hư không, hắn có một loại cảm giác quay cuồng, căn bản không biết truyền tống đi tới nơi nào.
Quá trình này giằng co gần mười cái thời gian hô hấp, Huyền Thiên đột nhiên từ trong đen kịt vọt ra.
Huyền Thiên xuất hiện trong hư không.
Bất quá, một giây sau, Huyền Thiên thì đột nhiên cả kinh!
Chỉ thấy chung quanh bốn phương tám hướng đều là vô tận hư không, có chút địa phương cực kỳ xa xôi có thể chứng kiến nguyên một đám địa cầu to cỡ nắm tay.
Huyền Thiên nhìn lại dưới chân không có cái gì, cũng vô tận hư không, không biết bao nhiêu khoảng cách thì có một tấm huyễn bạch mông lung không biết là cái gì.
Bốn phương tám hướng đều nhìn không thấy đại địa, là lần đầu tiên Huyền Thiên gặp được chuyện này.
Trong lòng hắn nhảy dựng lên: Con mẹ nó, nơi này là đâu?
Thanh âm Kiếm Si vang lên trong đầu Huyền Thiên:
– Nguy rồi… đây là Thiên Ngoại tinh không, dùng năng lực của ngươi, căn bản không cách nào phi hành trong Thiên Ngoại tinh không!
– Cái gì – -?
Huyền Thiên thét lên một tiếng kinh hãi:
– Thiên Ngoại tinh không!
Có lầm hay không, Huyền Thiên rất ngạc nhiên, lúc ở Tịch Dương Lâu nói chuyện với Yến Cô Thành cũng từng nói về Thiên Ngoại tinh không.
Sau khi Võ giả tấn giai Địa giai cảnh, có thể phi hành, trở thành vương giả có thể thuấn di, nhưng mà độ cao có một hạn chế, không thể rời đi lục địa quá mức xa, bởi vì trên bầu trời tràn đầy cương phong, khí lưu đủ giết bất kỳ vương giả cao cấp nào.