Đam Mỹ Hài
La Tu thấy vậy lại càng nổi giận.
Bởi vì Luyện Thể Đan này vốn là Đoàn Hoàng ban cho Đoàn Vô Viêm, bây giờ lại bị Đoàn Vô Nhai uống mất.
Từ nhỏ Đoàn Vô Viêm đã là đồ đệ của lão ta, sớm chiều ở chung.
Đoàn Vô Viêm chết thảm trong tay Dương Thanh, đến cả Luyện Thể Đan vốn thuộc về Đoàn Vô Viêm cũng bị Dương Thanh đưa cho Đoàn Vô Nhai.
Lão ta rất không cam lòng.
Đúng lúc này, một luồng khí tức võ thuật khủng bố dần bộc phát từ người Đoàn Vô Nhai.
“Nhị hoàng tử sắp đột phá Thần Cảnh đỉnh phong rồi sao?”
“Ông ấy mới hơn năm mươi tuổi đã đột phá sao?”
“Có lẽ đây mới là thiên phú võ thuật thực sự của Nhị hoàng tử!”
“Vậy là hiện giờ tính cả Hoàng Chủ, La Tu cộng thêm Nhị hoàng tử, Hoàng tộc họ Đoàn chúng ta đã có ba cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong!”
“Có lẽ lực lượng này đủ để đánh bại bất kỳ một Hoàng tộc nào!”
Mấy cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Đoàn đều trở nên kích động.
Dường như cái chết của Đoàn Vô Viêm chỉ là một chuyện nhỏ không đáng nhắc tới.
Lúc trước bọn họ còn định ra tay với Đoàn Vô Nhai, bây giờ lại hoàn toàn từ bỏ ý định.
Đoàn Vô Viêm đã chết, sau này Đoàn Vô Nhai mới là người có thiên phú võ thuật mạnh nhất trong các hoàng tử của Hoàng tộc họ Đoàn, thực lực đột phá Thần Cảnh đỉnh phong.
Sợ là đến cả Đoàn Hoàng cũng khó có thể giết được ông ta.
Dương Thanh cũng kinh ngạc khi cảm nhận được khí tức không ngừng tăng vọt trên người Đoàn Vô Nhai.
Anh không ngờ chỉ một viên thuốc lại khiến ông ta thay đổi nhiều tới vậy.
Anh bỗng nghĩ, nếu mình có một số lượng lớn Luyện Thể Đan, chẳng phải là có thể tự tạo ra một đội quân cao thủ đỉnh cao rồi sao?
La Tu đứng cạnh cảm nhận được khí tức trên người Đoàn Vô Nhai đang không ngừng đạt tới Thần Cảnh đỉnh phong, sát khí trong mắt càng thêm nồng đậm.
“Vèo!”
Lão ta nhảy lên, lao tới chỗ Đoàn Vô Nhai.
“Chết đi cho tao!”
Lão ta nổi giận gầm lên, tay cầm dao đâm thẳng vào tim Đoàn Vô Nhai.
“Nhị hoàng tử!”
“Cẩn thận!”
Mấy cao thủ Thần Cảnh nhao nhao lên tiếng nhắc nhở.
Thậm chí còn có người chạy lên định ngăn cản La Tu.
Một khi Đoàn Vô Nhai đột phá Thần Cảnh đỉnh phong, chắc chắn sẽ lại được Đoàn Hoàng coi trọng.
Bọn họ không thể để Đoàn Vô Nhai gặp nạn.
Bình thường cao thủ Thần Cảnh đánh nhau chỉ dùng võ, rất ít khi dùng vũ khí.
La Tu là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, bây giờ còn cầm theo dao dồn sức đánh ra một đòn, ai có thể chống đỡ nổi?
“Bố!”
Đoàn Ngữ Yên cũng hoảng hốt hét toáng lên.
Độc Du lập tức xông về phía La Tu, thà chết cũng phải cản lại lão ta.
Ánh mắt Dương Thanh lạnh hẳn xuống.
Anh không ra tay, chỉ lạnh giọng nói: “Không biết tự lượng sức mình!”
Ngay sau đó, một luồng khí thế khủng bố từ người Đoàn Vô Nhai bộc phát, phóng thẳng lên trời.
Đây là khí tức võ thuật chỉ cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong mới có.
Thoắt cái đã đột phá!
“Bốp!”
Giây phút lưỡi dao trong tay La Tu sắp đâm vào tim Đoàn Vô Nhai, một cánh tay bỗng duỗi ra bắt lấy cổ tay La Tu.
“Tôi đã xin cho ông một con đường sống, tại sao còn muốn đâm đầu vào chỗ chết?”
Đoàn Vô Nhai bình thản nói.
Người tóm chặt cổ tay La Tu chính là Đoàn Vô Nhai vừa mới đột phá Thần Cảnh đỉnh phong.
La Tu chỉ cảm thấy cổ tay bị nắm chặt như giọng kìm, thực lực Thần Cảnh đỉnh phong như lão ta cũng không thoát ra được.
Lão ta sợ hãi lắp bắp: “Sao… sao lại như vậy?”
“Cậu không phải là Thần Cảnh đỉnh phong, mà là bán bộ Siêu Phàm!”
La Tu rống lên, ánh mắt không thể tin nổi.
“Cái gì? Bán bộ Siêu Phàm?”
“Nhị hoàng tử vừa mới đột phá Thần Cảnh đỉnh phong đã có thực lực bán bộ Siêu Phàm rồi sao?”
Mấy cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Đoàn đều sợ chết khiếp.