– Năm tháng trước, hắn xả thân trấn ma, vì hủy diệt Nhân Ma thông đạo đi Ma Giới, đến nay không trở về, tung tích hạ lạc không rõ!
– Đi Ma Giới?
Thanh niên mặc áo đen nhíu mày, hắn cười lạnh một tiếng nói:
– Hừ! Hắn đi Ma giới, ngươi cho rằng ta lừa gạt tốt như vậy sao, Ma Giới há lại có thể là nơi mà hắn đi.
Huyền Hồng có thể cảm nhận được thanh niên mặc áo đen kia không có thiện ý, tìm Huyền Thiên khẳng định không phải là chuyện tốt, nhưng Huyền Thiên hiện tại đến Ma Giới, Nhân Ma thông đạo đã hủy, Thần Châu cùng Ma Giới đã không có thông đạo kết nối, thanh niên mặc áo đen cũng không thể tìm được đường đi Ma Giới.
Huyền Hồng nói:
– Chắc chắn 100%, đây là chuyện năm tháng trước, hiện tại vũ giả toàn bộ Thần Châu đại địa, mọi người đều biết, tôn hạ đến Kiếm Tông hỏi, khẳng định không phải người của Thần Châu.
– Thật sự là đi Ma Giới sao?
Sắc mặt thanh niên mặc áo đen ngưng lại, hắn trầm giọng nói.
Huyền Hồng nói:
– Đúng vậy!
– Ah – – – – – -!
Thanh niên mặc áo đen đột nhiên rống to một tiếng, y phục màu đen tung bay. Tóc đen không gió mà cuồng phoáng, trong ánh mắt của hắn đột nhiên bắn ra quang mang phẫn nộ, hung ác quát lớn:
– Dám mang theo thánh đỉnh đi Ma Giới. Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết!
Thanh niên mặc áo đen rống to ba tiếng đáng chết thì lạnh giọng nói:
– Huyền Thiên đáng chết, ta muốn tiêu diệt tông môn của ngươi để tiêu trừ lửa giận của Bổn thần.
Trong lúc nói chuyện, thanh niên mặc áo đen liền đánh ra một chưởng về phía Kiếm Tông bên dưới.
Hô – – – -!
Đột nhiên một cái cương nguyên chưởng ấn cực lớn từ trên trời giáng xuống, phạm vi chừng ngàn trượng vỗ xuống chủ điện Kiếm Tông. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Một chưởng này chụp xuống, không nói chủ điện Kiếm Tông, toàn bộ Thiên Kiếm Phong cũng bị đập thành bụi phấn.
Trên không trung đột nhiên bay tới một đạo thân ảnh bạch sắc, kèm theo băng tuyết đầy trời, một cô gái tuyệt sắc áo trắng bồng bềnh xuất hiện trên không Kiếm Tông.
– Cơ Vô Dạ, ngươi điên rồi phải không!
Cô gái tuyệt sắc áo trắng lạnh lùng quát to, bàn tay vung lên.
Không khí phạm vi hơn mười dặm bỗng nhiên hạ thấp, tuyết bay đầy trời như là trời đông giá rét. Cương nguyên chưởng ấn phạm vi ngàn trượng lập tức kết thành một tầng hàn băng bị băng phong bên trên bầu trời.
Lửa giận trong ánh mắt Cơ Vô Dạ không giảm, quát:
– Hiên Viên Sơ Tuyết, ngươi không cần lo cho ta, Huyền Thiên dám đem Hỗn Độn Thánh Đỉnh mang đến Ma Giới, quả thực chính là đáng chết. Nếu là bị Minh tử đạt được mang về Minh Giới sẽ khiến cho thần giới gặp nguy hiểm cực lớn. Một tiểu tử đáng chết này, không tiêu diệt tông môn của hắn, Bổn thần tử khó tiêu lửa giận.
Sắc mặt Hiên Viên Sơ Tuyết bình tĩnh nói:
– Chúng ta hạ giới là vì tìm kiếm Cửu Đỉnh, mà không phải lạm sát kẻ vô tội, Cơ Vô Dạ, có ta ở đây ngươi đừng mơ tưởng động đến bọn hắn. Ngươi có bản lĩnh cho dù đi Ma Giới tìm về Hỗn Độn Thánh Đỉnh, đối với phàm nhân giương oai tính toán cái gì…!
Trong lúc nói chuyện, bàn tay trắng nõn nà của Hiên Viên Sơ Tuyết vung lên, cương nguyên chưởng ấn ngàn trượng bị băng phong trên không trung lập tức bạo toái, hóa thành hư vô.
Trung châu, Thiên Huyền Kiếm Tháp tầng thứ mười!
Huyền Thiên ngồi ngay ngắn giữa tầng mười, bên cạnh là một đại đỉnh ba chân, đúng là Hỗn Độn Thánh Đỉnh cao chừng ba mét.
Ở bên trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh vọt ra từng đoàn từng đoàn hỗn độn chi khí như cùng một con sông lớn vây quanh Huyền Thiên.
Tĩnh tâm! Thủ thần!
Huyền Thiên trong trạng thái không có gì vô ngã trong lòng một mảnh Không Linh, tinh tế cảm ngộ sự tinh diệu cùng huyền ảo của hỗn độn Áo Nghĩa.
Thiên Huyền Kiếm Tháp tầng thứ mười, tốc độ cảm ngộ Áo Nghĩa gấp 10 lần ngoại giới.
Huyền Thiên chưa từng có tốc độ cảm ngộ hỗn độn Áo Nghĩa tiến triển cực nhanh như vậy.
Mỗi tìm hiểu một ngày thì tương đương với bình thường tìm hiểu mười ngày.
Tìm hiểu ba ngày thì tương đương với tìm hiểu một tháng bình thường.
Gần kề bốn ngày đi qua, Huyền Thiên tìm hiểu hỗn độn Áo Nghĩa có lớn tiến triển, đạt đến Nhị Giai cực hạn.