Yến Vân Thành rất nhanh liền phát hiện hành động của Thiên Cơ Côn, hắn nói:
– Tiên sinh muốn đi đâu?
– Đi nghìn vạn dặm, thiên hạ mặc ta chơi, khắp nơi đều Thiên Cơ, có gì mà không thể lưu! Ha ha ha…
Thiên Cơ Côn cười to một tiếng trực tiếp bay lên bầu trời, càng ngày càng xa, thanh âm xa xa truyền đến:
– Yến huynh, hai từ tiên sinh thật xấu hổ không dám nhận, sau này Tịch Dương Lâu nếu có phiền toái, mời hô to ba tiếng tên ta – – Thiên Cơ Côn, nếu ta vẫn còn ở Trung châu, nhất định đến tương trợ!
Rất nhanh, thân ảnh Thiên Cơ Côn liền nhạt nhòa bên trên bầu trời. Text được lấy tại Truyện FULL
Yến Vân Thành nhìn lên trời suy nghĩ xuất thần, Thiên Cơ Côn rời đi để cho hắn đột nhiên cảm giác được, tựa hồ Huyền Thiên cũng cách Tịch Dương Lâu càng ngày càng xa. Duyên phận của Tịch Dương Lâu cùng Huyền Thiên, Thiên Cơ Côn có lẽ đã kết thúc, về sau chỉ còn chính là tình nghĩa.
– Huyền Thiên như rồng trên trời cao, không thể nhìn gần như biển cả vô cương thâm bất khả trắc. Chính là truyền thuyết đương đại, Thần Cơ tiên sinh cũng là cao nhân đương thời. Nghe câu nói của hắn trước lúc rời đi có vẻ đã đột phá, sau khi thành Hoàng giả có đạo cảnh đột phá rất lớn. Không biết tốc độ tu luyện của hắn tại hoàng giả cảnh sẽ nhanh đến mức nào…!
Trong lòng Yến Vân Thành thầm nghĩ, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng:
– Vô luận như thế nào, quyết định của huynh trưởng đều chính xác, Tịch Dương Lâu có hai bằng hữu này đều là vạn hạnh bên trong vạn hạnh!
Thiên Huyền Kiếm Tháp, tầng thứ mười!
Huyền Thiên có thể rõ ràng cảm xúc được, Áo Nghĩa chi lực bên trong tầng thứ mười vô cùng đậm đặc.
Hơn nữa, tầng thứ mười cùng chín tầng khác hoàn toàn bất đồng, không chỉ là một không gian hư ảo. Đây là cung điện cực lớn cao chừng 300m, dài rộng đều hơn trăm mét, rất rộng dãi.
Phía trước Huyền Thiên, trên vách tường có một bức tượng nam tử mặc hắc y, lông mày như lợi kiếm, mắt như thiên tinh, oai hùng phi phàm, cả người lộ ra một cỗ khí thế mênh mông làm lòng người thần phục.
Thời khắc này trong tay nam tử nắm lấy một thanh kiếm, xem ra là kiếm khách.
Bên cạnh có khắc chữ viết, giới thiệu lai lịch người này:
Tính danh: Thiên Thần!
Thân phận: Kiếm Giới Chí Tôn!
Công pháp: Cứu Cực Dẫn Tinh Công!
Kiếm kỹ: Giới Tôn Kiếm Quyết!
Kiếm Giới Chí Tôn? Cố danh tư nghị, đây là lão đại kiếm giới, đệ nhất nhân giới.
Thần vương Thần giới cũng xưng là Chí Tôn thần giới nhưng thần vương không chỉ một vị, vì thế thần giới có rất nhiều Chí Tôn nhưng kiếm giới không giống. Kiếm giới chỉ là thế giới phàm nhân không rộng bằng thần giới mênh mông rộng lớn, số lượng cường giả không bằng thần giới. Chí Tôn kiếm khẳng định là kiếm giới đệ nhất nhân.
Trong lòng Huyền Thiên khẽ nhúc nhích, thân phận Thiên Thần không phải chuyện đùa, tu vi chỉ sợ là gần với thần.
Về phần công pháp Cứu Cực Dẫn Tinh Công cùng kiếm kỹ Giới Tôn Kiếm Quyết, vẻn vẹn là nghe danh tự đều có thể đoán được. Đây tuyệt đối không phải công pháp kiếm thuật Đế cấp bình thường, cứu cực đại biểu cho tối cao, giới tôn đại biểu cho kiếm giới đệ nhất, đây là công pháp tu luyện đệ nhất giới, đệ nhất kiếm thuật.
Công pháp kiếm kỹ của Thiên Thần nhất định là công pháp kiếm kỹ chí cao giới.
Miệng Huyền Thiên nhếch lên, nụ cười trên mặt rõ ràng, tâm tình của hắn vô cùng khoan khoái dễ chịu.
Đến nay hắn lấy được công pháp võ kỹ xuất chúng, là Bất Diệt Kim Thân cùng Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm.
Đẳng cấp của Bất diệt kim thân không cần phải nói, phóng ở tại thần giới đều là thượng đẳng, nhưng Huyền Thiên chỉ tu luyện một bộ phận, tu luyện tới đệ tam trọng chỉ tương đương với công pháp vương giả, Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm cũng chỉ là kiếm kỹ hoàng giả.
Chính thức tính toán ra, Huyền Thiên vẫn chưa đạt tới Đế cấp công pháp.