Luyện đan, trọng yếu nhất chính là bước rèn luyện dược tính, mỗi một chủng dược liệu có dược tính khác nhau, muốn rèn luyện dược tính hoàn mỹ nhất cần khống chế hỏa diễm, nhiêt độ, thời gian không giống nhau.
Cho nên thời điểm rèn luyện dược tính bình thường sẽ thao tác rèn luyện một loại, cũng chính vì nguyên nhân này, thời điểm luyện chế đan dược cao cấp tương đối đài, ngắn thì một hai ngày, lâu thì vài tháng.
Tông chủ trong một lần luyện chế hơn ngàn dược liệu, hơn nữa mỗi một loại đều là mười vạn năm, nếu quả thật rèn luyện thì ít nhất cần thời gian mấy tháng, nếu luyện chế như hắn bỏ chung vào một nồi và nấu như vậy, đối với bất luận cứ luyện đan sư nào cũng là tối kỵ.
Ai hiểu luyện đan đều hiểu việc này, sẽ chỉ làm dược tính mất đi và không có hiệu quả.
– Đúng vậy a, có lẽ… Tông chủ làm như vậy là có ý nghĩ của riêng mình.
Quản Hưu hiểu đạo lý này, Chư Cát Thanh Vân, Nhiếp Tiểu Phượng tự nhiên cũng hiểu, bọn họ cau mày không biết xảy ra chuyện gì.
– Tinh thần bay ra, khống chế hỏa diễm!
Không biết nội tâm bọn họ khiếp sợ và suy nghĩ rất nhiều, Nhiếp Vân tập trung cao độ vận dụng linh hồn ba ngàn thê độ của mình.
Tuy trong khoảng thời gian hắn không luyện đan nhưng đan hỏa đan điền sau khi chủ đan điền tấn cấp cũng tấn cấp theo, đạt tới hình thái thứ ba, hình thái thứ ba kim diễm đan hỏa lại càng dễ khống chế, lại càng dễ cảm thụ, phối hợp với linh hồn cường đại, Nhiếp Vân lúc này mới dám rèn luyện dược liệu như vậy, cũng không lo lắng dược tính xói mòn.
Thời gian chậm rãi trôi qua, trong nháy mắt đã qua cả buổi, đột nhiên Nhiếp Vân trừng mắt.
– Tiến vào lò đan!
Vèo!
Dược liệu bị hắn rèn luyện cả buổi hóa thành từng đoàn từng đoàn linh khí đặc thù.
Vèo!
Linh khí chui vào trong lò đan.
Ầm ầm!
Rất nhiều linh khí cùng tiến vào lò đan, lò đan cực lớn sôi trào giống như sắp nổ tung.
– Ccái gì? Đây là… Bạo lô? Sắp bạo lô…
Đan Vương Quản Hưu thét linh kinh hãi, hắn đã biến săc.s
Bạo lô, tên như ý nghĩa, lò đan bạo tạc nổ tung, là biểu hiện của luyện chế thất bại, một khi nổ tung, tất cả dược liệu và cố gắng sẽ trôi theo dòng nước.
Đan Vương Quản Hưu dù thế nào cũng không ngờ Nhiếp Vân tông chủ có được kim diễm đan hỏa và rèn luyện dược liệu không có sai lầm, dược liệu vừa tiến vào lò đan lại làm cho lò đan sắp bạo lô.
– Không phải bạo lô, phải.. Bạo lô luyện đan pháp… Loại phương pháp này ta chỉ mới suy nghĩ mà thôi, còn không có thành hình, tại sao tông chủ có thể làm ra?
So với Đan Vương Quản Hưu khủng hoảng, ánh mắt Đan Đế Chư Cát Thanh Vân cao hơn một bậc, hắn vẫn giữ bình tĩnh.
Tuy lô đỉnh trước mặt chấn động sôi trào, bộ dáng cực giống bạo lô nhưng hắn biết không phải.
Hắn gần đây vẫn nghiên cứu làm cách nào luyện đan nhanh hơn, cũng làm cho dược liệu dung hợp hoàn mỹ nhanh hơn, tăng phẩm chất của đan dược, mà loại
bạo lô luyện đan pháp này là một khâu trọng yếu trong đó.
Lợi dụng phương thức bạo lô làm cho nhiều dược liệu sôi trào, lại làm cho dược liệu tương dung với nhau hoàn mỹ, từ đó có thể làm luyện đan nhanh hơn, trong lòng hắn chỉ có lý luận, chỉ có suy nghĩ nhưng chưa thực hiện.
Bởi vì thời điểm luyện đan sợ nhất dược liệu sôi trào, loại tình huống này phát sinh sẽ cách bạo lô không xa, đan dược bạo tạc nổ tung có uy lực phi thường lớn, đừng nói đan dược thiên phẩm, đạo phẩm, cho dù là đan dược đế phẩm, sau khi luyện thành sẽ cùng loại với cường giả Nạp Hư Cảnh, uy lực tự bạo của cường giả Nạp Hư Cảnh bao nhiêu, nghĩ lại là hiểu được.
Bạo lô sẽ làm đan dược nổ tung mạnh hơn nhiều, một khi sinh ra không thể nào khống chế, chỉ có thể trơ mắt nhìn dược liệu và công sức trôi theo dòng nước, chính bởi vì điểm ấy cho nên hắn luyện chế cả ngàn lần, thậm chí mỗi lần đều luyện chế đan dược trung phẩm nhưng vẫn không thể thành công.