Mà ở Xích Quang giới, trong một tòa lầu các xanh vàng rực rỡ, một nam trung niên thân hình cao lớn, đầy đầu tóc dài màu đỏ đại mã kim đao ngồi trên ghế thái sư, trên án kỷ trước mặt hắn bày một chén rượu đồng xanh và một bầu rượu.
Người trung niên tóc đỏ híp mắt lại nhìn Phong Thần Bảng, lẩm bẩm:
– Lâm Minh này chính là tên hậu bối ở Huyễn Thần Trận hoàn thành Thiên Nhân Trảm, cũng tiêu diệt thần niệm của ta kia sao… Không nghĩ tới, ở vị trí top 1000 Phong Thần Bảng nhìn thấy hắn.
Nam nhân trung niên này chính là Xích Long sứ Xích Chiến Vân của Xích Quang giới.
Hắn cảm thán một tiếng. Hắn hiện tại đã không ngông cuồng như mấy vạn năm trước nữa, bởi vì hắn biết rõ ràng, Thánh Chủ lên trên mỗi một bước đều khó khăn cỡ nào. Hắn đã bị kẹt ở cửa Giới Vương này 15000 năm, không gặp được cơ duyên kinh thế căn bản không có bất kỳ khả năng đột phá. Mà hiện tại thiên phú của Lâm Minh hiển nhiên đã vượt xa hắn.
– Phượng tộc thượng cổ thật sự là quật khởi rồi… Vốn ta tưởng rằng, tương lai Lâm Minh sẽ trưởng thành nhân vật như Tiêu Đạo Cực, Hỏa Phần Thiên, hiện tại xem ra vẫn là xem nhẹ hắn! Thật sự là Trường Giang sóng sau đè sóng trước!
Xích Chiến Vân lắc đầu, cầm chén rượu trong tay uống một hơi cạn sạch.
***
Lúc này ở Thần Mộng giới, Lâm Minh chỉ cảm thấy linh hồn của mình dường như rời cơ thể, toàn thân nhẹ bẫng, không có bất kỳ trọng lượng. Hắn đi tới một thế giới màu sắc rực rỡ, bốn phía đều là đường nét như mộng ảo, không ngừng biến hóa.
Mà giữa những đường nét này có một viên tinh thể màu tím lơ lửng. Tinh thể màu tím này có hình trụ lục lăng, ở chính giữa phong ấn ba sợi dây mảnh.
Ba sợi dây mảnh này phân biệt có ba loại màu sắc bất đồng: đỏ, tím, lam. Ba sợi dây mảnh đều đang không ngừng di động, dường như vậy sống.
– Tinh thể màu tím này… cùng viên lúc trước quái vật lông đỏ nuốt vào cũng không giống. Trong tinh thể màu tím đó chỉ phong ấn một sợi dây mảnh, mà trong viên tinh thể màu tím này lại có ba… Nếu như không đoán sai, quái vật lông đỏ kia lúc trước còn nuốt vào tinh thể màu tím tương tự. Dây mảnh trong mỗi một tinh thể màu tím đều hội tụ cùng một chỗ, mới hình thành viên tinh thể màu tím cuối cùng này.
– Bí mật của tinh thể màu tím kỳ thật hẳn là ở trên những sợi dây mảnh này!
Lâm Minh mơ hồ cảm thấy, kỳ thật cái gọi là tinh thể màu tím chỉ là vật dẫn dùng để phong ấn những sợi dây mảnh này thôi. Sợi dây mảnh mới là mấu chốt.
Lâm Minh tập trung nhìn những sợi dây này một hồi, không biết vì sao nhìn chúng nó Lâm Minh có một loại cảm giác hết hồn.
– Như thế nào mới có thể tìm hiểu bí mật những sợi dây nhỏ này? Cắn nuốt chúng nó sao?
Lâm Minh nghĩ đến cách làm lúc trước của quái vật lông đỏ, chính là nuốt chúng nó.
Do dự một hồi, Lâm Minh rốt cục làm ra quyết định. Hắn vươn tay, chậm rãi dẫn dắt những sợi dây mảnh này bay vào đầu ngón tay của mình.
Những sợi dây mảnh này trong nháy mắt chạm vào thân thể Lâm Minh liền như ba con linh xà, trong nháy mắt chui vào trong thân thể Lâm Minh.
Lâm Minh chỉ cảm thấy một luồng năng lượng vô cùng lạnh lẽo dọc theo tay hắn nhanh chóng lan tràn lên trên. Kế đó liền chui vào trong linh hồn của hắn.
Khoảnh khắc đó Lâm Minh chỉ cảm thấy tinh thần chi hải đột nhiên chấn động, cảm giác đau đớn kịch liệt ập tới, dường như bị rắn độc cắn. Hắn kêu một tiếng đau đớn, thân thể gần như ngã xuống đất.
Cảm giác đau đớn kịch liệt ập tới, dườngnhư có thứ gì đang liều mạng chui vào đầu mình. Loại cảm giác này giống như khi Lâm Minh lần đầu tiên mở ra Ma Phương hấp thu linh hồn vô chủ.
Khi mở ra Ma Phương, ý chí lực của Lâm Minh còn vô cùng nhỏ yếu, hiện tại ý chí lực của hắn sớm đã không thể so sánh. Nhưng tương ứng, một tia năng lượng thần bí này cũng lớn mạnh hơn mảnh vỡ linh hồn vô chủ năm đó ngàn vạn lần!
Lâm Minh thủ vững tâm thần, muốn dùng ý chí lực chịu đựng loại đau đớn dữ dội đến từ linh hồn này. Nhưng mà hắn lại cảm giác được, một luồng sức mạnh thật lớn không thể chống cự vọt thẳng vào trong linh hồn thể của hắn. Dưới loại sức mạnh cực kỳ đáng sợ này, hắn đã hoàn toàn mất đi quyền khống chế thân thể.
Trong nháy mắt, rét lạnh khủng bố xâm nhập toàn thân Lâm Minh, loại cảm giác này giống như về đến thời đại người phàm, người trần trụi đứng trong trời băng đất tuyết. Thân thể Lâm Minh rất nhanh bao phủ một lớp băng.
Băng càng ngày càng dày, linh hồn bị đóng băng, Lâm Minh cảm giác mình hoàn toàn không nhúc nhích được, ngay cả mắt cũng không thể chớp một cái. Khi băng tích lũy đến trình độ nhất định, mặt băng bắt đầu xuất hiện tầng tầng vết rạn.
Rắc Rắc Rắc!!!
Vết rạn lan tràn, thân thể Lâm Minh cùng với cả băng bắt đầu nứt nẻ, tan rã!
Đến một bước này, cho dù ý chí Lâm Minh kiên cường mấy lúc này cũng xuất hiện kinh hoảng và sợ hãi. Xuất hiện trong thế giới ý chí màu sắc rực rỡ này, thân thể của hắn ký thật chính là linh hồn. Linh hồn vỡ nát, người còn sống làm sao?
Tâm niệm Lâm Minh xoay chuyển nhanh chóng, không ngừng thử các loại cố gắng. Nhưng mà bất kể hắn điều động chiến linh hay thủ vững tâm thần đều không hề ý nghĩa!
Mắt thấy trên linh hồn thể bắt đầu xuất hiện vết rạn, hắn cũng chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào pháp tắc kỳ lạ đặc biệt của Thần Mộng giới, có sự tồn tại của pháp tắc này cho dù linh hồn vỡ nát cũng sẽ không chết. Cũng giống như vượt Mệnh Vẫn ba tầng sau vỡ thần trọng ngưng.
Khi thân thể bắt đầu vỡ nát, một cơn đau đớn linh hồn xé rách lập tức ập đến!
Loại đau trực tiếp đến từ linh hồn này còn thống khổ hơn tan xương nát thịt của thân thể gấp chục lần, trăm lần. Lâm Minh mắt thấy vết rạn trên người mình càng ngày càng nhiều, linh hồn thể đã giòn yếu đến cực hạn.
Đến cuối cùng, thân thể Lâm Minh hoàn toàn nổ tung ra, hóa thành vô số điểm sáng linh hồn tản ra bốn phía.
Lần này mức độ linh hồn vỡ nát lại so với lúc trước Lâm Minh vượt Mệnh Vẫn ba tầng sau chỉ hơn chứ không kém!
Lâm Minh chỉ cảm thấy ý thức của mình mơ hồ, thần niệm không rõ, nhưng mà sức mạnh linh hồn vỡ nát thật sự quá mạnh mẽ, hắn căn bản không thể chống đỡ.
Trong mơ hồ, Lâm Minh nhìn thấy được ba dòng năng lượng đỏ, tím, lam nguyên bản phong ấn trong tinh thể màu tím hội tụ mà đến, dung nhập vào trong những điểm sáng linh hồn này.
Rồi sau đó, lấy ba dòng năng lượng này làm hạch tâm, vô số điểm sáng linh hồn trải rộng trên bầu trời bắt đầu hội tụ lại. Linh hồn của Lâm Minh đang chậm rãi khôi phục.
Thân thể, tứ chi, ngũ quan của hắn lại lần nữa ngưng tụ thành, ý thức cũng dần dần trở nên rõ ràng. Sau giây lát, linh hồn của Lâm Minh hoàn toàn phục hồi như cũ, mà ba sợi năng lượng kia cũng biến mất.
– Đây là… Chuyện gì xảy ra?
Lâm Minh nhìn hai tay hoàn hảo của mình, trong mắt tràn ngập sắc thái khó tin:
– Linh hồn lực của ta tăng cường rồi, hơn nữa một hơi tăng cường mấy lần!
Cảm thấy biến hóa của cường độ linh hồn của mình, Lâm Minh hít một hơi khí lạnh!