Đúng lúc này trên phía không trung xa xa, đám Linh Vân đột nhiên rung động kịch liệt, nổi lên trôi xuống, phát ra những âm thanh quỷ dị, rồi vân đoàn vĩ đại quay cuồng một hồi, sau đó một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Linh Vân bạo liệt nổ ra thành vô vàn linh quang đủ mọi màu sắc trên không trung, sau đó chợt loé lên liền biến mất vô tung vô ảnh.
Những linh khí quang đoàn liên tục bay tới mẫu phong, truyền ra một âm thanh dị thường, rồi tất cả mơ hồ biến thành hư ảo.
Trong phút chốc, phụ cận Tử Mẫu Phong hết thảy đều khôi phục như lúc ban đầu.
Nam Cung Uyển thấy tình cảnh này, trên mặt lộ ra một tia nuối tiếc. Nhưng đúng lúc này nữ tử họ Tống lại đột nhiên mở miệng:
“Rõ ràng Hàn sư huynh đã đặt một chân vào cảnh giới Hoá Thần kỳ, cuối cùng chỉ là thất bại trong gang tấc. Lần này thất bại cũng không mấy quan hệ. Lấy thọ nguyên hiện tại của Hàn sư huynh, với tu vi kinh hãi thế này, nếu tiến hành thêm vài lần đột phá nữa thì việc tiến vào Hoá Thần kỳ cũng chỉ là sớm muộn mà thôi”.
“Đúng vậy, với tu vi Hàn sư đệ, lần đầu đột phá Hóa Thần kỳ có thể tạo thành thanh thế kinh người như vậy. Thì sau này việc tiến vào Hoá Thần kỳ khẳng định không thành vấn đề”. Lữ Lạc cũng cảm thấy đáng tiếc nhưng cũng đem ánh mắt thu lại, gật đầu đồng ý nói.
“Nói như vậy cũng không sai, nhưng phu quân vốn là luôn cẩn trọng chu toàn, nếu đã quyết định tiến hành đột phá Hoá Thần kỳ thì hẳn là đã chuẩn bị sẵn sàng. Khẳng định tu vi của chàng đã tu luyện tới bình cảnh mới đi bước cuối cùng này. Bây giờ nếu không có những cơ duyên khác thì cho dù tiến hành đột phá lần nữa chỉ sợ cũng phí công mà thôi”. Nam Cung Uyển im lặng trong chốc lát rồi cười khổ nói.
Lữ Lạc cùng nữ tử họ Tống như thế nào lại không biết đạo lý này, vừa rồi chẳng qua chỉ là lời nói an ủi mà thôi, nghe Nam Cung Uyển nói như vậy cũng không biết nói thêm lời gì cho tốt.
Liễu Ngọc trong lòng tự nhiên cũng cảm thấy tiếc nuối cho Hàn Lập, đang muốn nói điều gì thì trong núi truyền ra âm thanh Hàn Lập, tuy không lớn nhưng vẫn có thể nghe thấy rõ ràng như nói chuyện kề cận trong gang tấc.
“Uyển nhi! Lữ sư huynh,Tống sư muội hai người nếu đã đến thì nàng nhanh mời họ đến động phủ đi. Ta lần này đột phá Hoá Thần kỳ không thành, chỉ sợ sẽ rời xa Thiên Nam trong một thời gian. Ta có điều muốn cùng bọn họ thương lượng một chút. Đúng rồi, nàng kêu luôn Liễu Ngọc cùng tới đây đi”
“Lữ sư huynh, Tống sư muội, cả Liễu sư điệt nữa, chúng ta cùng đi nào”. Nam Cung Uyển nghe thấy Hàn Lập nói vậy tuy trong lòng vẫn còn nao nao, nhưng lập tức khôi phục thần sắc bình thường, hướng qua đám người Lữ Lạc cười nói.
Lữ Lạc cùng nữ tử họ Tống đưa mắt nhìn nhau một cái, tự nhiên là đồng ý, cùng với Liễu Ngọc hoá thành mấy đạo độn quang nhằm hướng Mẫu phong bay đi.
Điền Cầm Nhi cùng Thạch Kiên vẫn chưa được Hàn Lập gọi về, trên mặt khó nén khỏi thất vọng nhưng chỉ có thể cùng các tu sĩ Kết Đan kỳ tu sĩ cung kính ở lại tại chỗ này. Nam Cung Uyển cùng các trưởng lão khác chưa có lệnh các Kết Đan kì tu sĩ sao dám rời đi. Sau khi bọn người nữ tử họ Tống biến mất sau đỉnh núi Mẫu phong. Bọn họ mới bắt đầu khe khẽ nói đàm luận với nhau.
Thạch Kiên cùng với Điền Cầm Nhi có chút giao tình liền nhiệt tình trò chuyện với nhau.
Điền Cầm Nhi cùng Thạch Kiên tuy rằng đã Kết Đan nhưng do Hàn Lập có nghiêm lệnh, bình thường hơn phân nửa thời gian đều ở Thủy Mẫu phong tiềm tu, cho nên lần này cùng với các tu sĩ khác trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Đám người Nam Cung Uyển ở tại động phủ của Hàn Lập mấy canh giờ nhưng lại không thấy ai đi ra.
Những tu sĩ trên Tử phong tự nhiên rất kinh nghi, thầm phỏng đoán các vị trưởng lão bổn môn đang thương nghị đại sự gì đó.
Ba tháng sau, một đạo thanh quang bay ra rời Lạc Vân sơn mạch, trong nháy mắt phá không bay đi không thấy còn bóng dáng.
Mấy ngày sau, Trong Lạc Vân tông mới truyền ra tin Hàn đại trưởng lão đã ly khai tông môn đi du ngoạn.
Về phần mục đích của chuyến đi cùng với thời gian cũng mơ hồ không rõ ràng, cũng không thấy các trưởng lão bổn môn giải thích gì thêm.
Tin tức này tuy rằng làm cho những tu sĩ khác có khó hiểu, nhưng là không có ai dám khinh thường. Bởi vì ở khoảng nửa tháng trước, tin tức vị Hàn đại trưởng lão này trùng kích vào Hoá Thần kỳ thất bại âm thầm truyền ra, cơ hồ các tông môn lớn nhỏ ở Thiên Nam đều biết đến việc này.
Thất bại này làm cho những tông môn âm thầm thở dài nhẹ nhõm.
Tuy Hàn Lập đã là đệ nhất tu sĩ ở Thiên Nam, nhưng nếu hắn tiến vào Hoá Thần kỳ thì thọ nguyên có thể kéo dài tới hơn hai ngàn năm, thời gian dài như thế đối với tông môn có dã tâm thì quá dài. Các tông môn này tự nhiên cũng không muốn lúc nào bị một toà sơn đỉnh áp chế như thế.
Nếu chưa trùng kích vào Hoá Thần kỳ, việc Hàn Lập lần này đi ra ngoài du ngoạn trong con mắt các tông môn khác cũng là chuyện thuận lý thành chương.
Dù sao chỉ bằng nỗ lực khổ tu cũng không được, tự nhiên phải đi ra ngoài tìm cơ duyên. Đương nhiên xác suất thành công cũng ít đến thảm hại. Nếu không thì Thiên Nam tam đại tu sĩ cũng sẽ không dừng lại ở Nguyên Anh hậu kỳ mà mấy trăm năm, mà không có một người nào tiến giai lên Hoá Thần kỳ thành công.
Những điều này đối với vài siêu tông môn khác cũng còn thêm những lo lắng khác.
Ngoại trừ hàn Lập đã đi ra ngoài, hiện tại Thiên Nam chỉ còn lại có hai vị tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.
Ban đầu vị Cửu Quốc Minh đại trưởng lão Nguỵ Vô Nhai từ hơn một trăm năm trước đã tọa hóa. Nhưng cũng có tin tức Nguỵ Vô Nhai ở chỗ Hoá Ý Môn phong toả trú ngụ, mãi nhiều năm sau mới chính thức truyền ra. Đó cũng là sự kiện kinh thiên động địa của Thiên Nam phát sinh trong nhiều năm qua.
Làm cho Cửu Quốc Minh quả thực rung chuyển một phen, không ít tông môn thế lực cũng thêm một lần nữa phân chia.
Khi Hàn Lập xuất quan nghe được tin tức này thì một phen cảm khái không thôi.
Ngụy Vô Nhai cách cảnh giới Hóa Thần chỉ là kém một bước, chính là vì một bước này thất bại trong gang tấc làm cho con đường tu tiên của lão không thành.
Thật sự là đáng tiếc!
Nhưng kể từ đó, tâm trí của Hàn Lập đối với việc trường sinh càng thêm vài phần
kiên định.
Đối với Hàn Lập mà nói, nếu không có trường sinh thuật, những được mất trước mắt đều như hư ảo khói mây, cho dù có được thần thông dời sông lấp bể thì sao? Kết quả cũng chỉ là công dã tràng mà thôi.
Kiếp này hắn tuyệt đối không cam lòng như thế!