061 hít sâu mấy lần: “…”
Kỳ thật trên cơ bản không sai, các mắc xích và logic đều lưu loát, bao gồm cả mưu tính của Chủ thần đều giống hệt với suy nghĩ của 061.
Nhưng nghe đến phần kết luận bị chệch hướng thì 061 rất muốn đè ngã Trì Tiểu Trì xuống để ngắt lỗ tai của cậu một trận.
Giải thích xong sự nghi ngờ của mình, Trì Tiểu Trì liền bắt đầu những ngày nghỉ phép vui vẻ của mình.
Nhưng cậu luôn cảm thấy cảm xúc của 061 có chỗ nào đó không thích hợp cho lắm, thật giống như đang hờn dỗi.
Mấy ngày trước Trì Tiểu Trì bảo muốn chơi mạt chược, nhưng đáng tiếc thiếu tận ba tay chơi, 061 liền chủ động kết nối mạng cùng 089 và 023 để chơi mạt chược.
Trì Tiểu Trì từng tiếp xúc với 089, cảm thấy người này cũng không tệ, liền vui vẻ đồng ý.
089 vừa nghe có thể lười biếng một chút, bèn hứng thú bừng bừng lôi kéo 023 tới.
Đây là lần đầu tiên Trì Tiểu Trì tiếp xúc với 023.
Nghe giọng nói thì 023 là một thiếu niên rất lạnh lùng, nhưng theo cậu ấy giới thiệu, thêm vào số năm đã chết thì tính ra năm nay đã 27 tuổi.
089 cười hì hì: “Cậu ấy thích giả vờ non nớt.”
Vừa dứt lời thì bên kia hệ thống liền truyền đến âm thanh ghế ngã.
023 lạnh lùng nói: “Chia bài đi, đừng để ý đến anh ấy.”
Không lâu lắm, 089 suýt bị chặt đứt đuôi lại tiếp tục phấn chấn hoạt bát.
089 tràn ngập nhiệt tình mà đề nghị: “Chơi vậy không có thú vị cho lắm. Chúng ta chơi mạt chược thoát y đi. Thua một lần thì thoát y một món, thế nào?”
Ở đây đều là người cùng giới tính, Trì Tiểu Trì và 061 bày tỏ không thành vấn đề, 023 sau khi liếc mắt 089 một cái thì cũng không nói ra lời phản đối.
089 vỗ tay một cái: “Cứ quyết định vậy nha. Tôi và 23 giám sát nhau, 61, anh giám sát Tiểu Trì nhé.”
Trì Tiểu Trì cảm thấy quy tắc này có chút kỳ lạ: “Vậy làm sao tôi giám sát anh ấy đây?”
089 nói: “Cậu không cần. Bởi vì 61 chơi mạt chược chưa từng thua.”
Trì Tiểu Trì không quá tin tưởng, cười hì hì nói: “Thầy Lục, thầy lợi hại như vậy, nhất định phải bảo vệ tôi đó nha.”
061 cũng cười cười: “Ừm.”
Trì Tiểu Trì là nhà trên của 061, cậu cảm thấy bài của mình cũng không tính là kém, tâm tình thả lỏng rất nhiều.
089 xem ra cũng khá tự tin với bài của mình, làm nóng người rồi nói: “Mấy con cứ ngồi đó mà xem ba ba chơi nha.”
Trì Tiểu Trì luôn tò mò về thuộc tính mê làm cha của 089, liền hỏi tại sao anh ấy lại thích tự xưng là ba ba như vậy.
“Cha của anh ấy là viện trưởng viện mồ côi.” 023 đánh ra một con năm văn, thay 089 nói, “Từ nhỏ anh ấy đã chơi với đám nhóc, chỉ diễn vai ba ba, vẫn luôn chơi đến lớn, làm ba ba từ nhỏ cho đến lớn cũng không chán. Kết quả là thành tật xấu như vậy, thay đổi cũng không được.”
Tuy giọng điệu của 023 ghét bỏ nhưng lại có vài phần kiêu ngạo khó giải thích.
089 mất mặt mũi cười: “Ba ba là người phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, bọn nhỏ không có cha, tôi phải bù đắp cho bọn họ chứ, cũng không phải việc khó gì.”
Trì Tiểu Trì cũng cười, đánh ra một con bài.
061 nho nhã lễ độ nói: “Ù rồi.”
Trì Tiểu Trì: “…”
Anh lật bài ra cho tất cả mọi người xem.
Thật sự ù, tứ ám khắc.
Trì Tiểu Trì là nhà trên của anh, anh nhằm vào cũng chỉ có một mình Trì Tiểu Trì, bởi vậy toàn bộ bàn cờ chỉ có một mình Trì Tiểu Trì phải cởi áo khoác.
Sau hai mươi phút, Trì Tiểu Trì thua hai lần, cởi hết phần trên.
Sau mười phút, quần của cậu cũng mất, chỉ còn lại một cái quần lót.
Trì Tiểu Trì thua đến mức 089 nhìn không nổi.
089 lo lắng nói: “61 kiềm chế chút đi, nhường tôi chút coi, tôi còn chưa thấy 23 thoát y đây nè.”
Lời còn chưa dứt thì đã bị 023 ấn xuống đánh một trận.
Trì Tiểu Trì có chút oan ức, thương lượng trong âm thầm với 061: “Thầy Lục, em có phải là học sinh mà thầy thương nhất hay không?”
061 ôn hòa nói: “Ừm, đúng thế.”
Trì Tiểu Trì khổ sở nói: “…Học sinh mà thầy thương nhất chỉ còn dư lại cái quần lót.”
Giọng nói của 061 ấm áp như gió xuân: “Chẳng phải vẫn còn cái quần lót à?”
Trì Tiểu Trì: “…” Thầy giáo thời nay thật không có sư đức.
Cậu cò kè mặc cả với 061: “Ít nhất để tôi mặc cái áo sơ mi chứ, trong phòng lạnh quá à.”
061 giúp cậu nâng cao nhiệt độ máy điều hòa.
Trì Tiểu Trì không còn gì để luyến tiếc cuộc sống này nữa.
061 cổ vũ cậu: “Cậu thông minh như vậy, có thể tính ra bài mà. Tôi tin tưởng cậu.”
Trì Tiểu Trì cảm thấy lời này của 061 vô cùng huyền bí, có ý tứ riêng, nhưng lại không nói rõ cho cậu là ý gì.
Vì để tránh bị cởi sạch, Trì Tiểu Trì sáng suốt mà ngừng chơi.
Khi sắp rời mạng, 023 nhịn mãi cuối cùng cũng nhịn không nổi, hỏi: “61, lần trước xảy ra chuyện gì?”
Cậu hỏi chính là chuyện gãy chân trước đó.
Sau đó cậu vẫn luôn chờ 061 tới tìm mình để kể đầu đuôi câu chuyện nhưng 061 chậm chạp không đến, cậu chờ đến mức cháy khét cả ruột, lo lắng cho tình hình của bạn mình nên hôm nay mới đồng ý đến chơi mạt chược.
061 bỗng cảm thấy phấn chấn.
Anh đặc biệt tìm hai người họ đến chơi mạt chược là vì câu hỏi vừa nãy của 023.
Hệ thống bảo mật khiến anh không có cách nào tiết lộ chuyện xảy ra trong thế giới nhiệm vụ, nhưng nếu 023 chủ động hỏi, thậm chí anh không cần lên tiếng thì có thể nói ra chuyện anh từng bị gãy chân, chạy đến cầu cứu bọn họ.
Tuy rằng suy nghĩ của Trì Tiểu Trì lệch hướng nhưng vẫn đủ thông minh, dù cho chỉ thuận miệng một chút là…
Nhưng mà 023 chưa kịp đáp lại, ngay cả 089 cũng thể hiện “Đã logout”.
Chú ý đến hình ảnh chân dung của hai người bọn họ đều trở thành màu xám, Trì Tiểu Trì a một tiếng: “Sao đột nhiên lại cắt đứt liên lạc? Tín hiệu không ổn à?”
Tâm trạng của 061 mạnh mẽ chìm xuống.
…Quả nhiên Chủ thần đang nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của anh và Trì Tiểu Trì.
Anh chủ động dữ liệu hóa quần áo rồi khoác lên người Trì Tiểu Trì, suy nghĩ, Chủ thần để ý bọn họ như vậy thì có thể nghe thấy suy luận mấy ngày trước của Tiểu Trì hay không đây?
Nếu như vậy Chủ thần có thể làm gì Tiểu Trì hay không?
Sự thật chứng mình sự lo lắng của anh đã trở thành sự thật.
Tại “Trong Khoảnh Khắc”, Chủ thần không ngừng cười lạnh.
Mấy ngày trước nghe thấy Trì Tiểu Trì suy đoán tiếp cận với sự thật, lão thật muốn triệt để cấu trúc lại dữ liệu tinh thần của Trì Tiểu Trì.
Nhưng sau khi tỉnh táo, suy đi nghĩ lại, lão phát hiện mình không có cách nào làm được gì Trì Tiểu Trì.
…Trì Tiểu Trì đang đe dọa lão.
Lời kia là cố ý nói cho lão nghe.
Hiện tại hết thảy những gì lão làm đã là trình độ cao nhất nằm trong phạm vi quyền hạn của lão, nếu lão vì diệt khẩu mà làm ra chuyện gì quá phận, vượt quá quyền hạn thì tuyệt đối sẽ lưu lại nhược điểm dễ thấy trong dữ liệu.
Mà một khi có chứng cớ rõ ràng, 061 sẽ có quyền chủ động báo cáo vượt cấp với bộ phận Giám sát, một khi bị điều tra thì lão tiêu đời ngay.
Cho nên hiện tại thứ mà lão có thể điều khiển chính là độ khó của thế giới nhiệm vụ.
Chỉ cần để Trì Tiểu Trì chết một lần, phá hoại tính ổn định của tinh thần…
Thấy Chủ thần không nói gì, trí thông minh nhân tạo khẽ than nhẹ một tiếng: “…Ngài có kế hoạch gì không?”
Một hồi lâu sau, Chủ thần phát ra một tiếng buồn cười.
Lão nói: “Lần sau để cho Trì Tiểu Trì đi đến một thế giới mà dữ liệu không phát huy được tác dụng đi.”