– ” ha ha ha… các ngươi nghĩ rằng có thể mở đường máu mà trốn khỏi trận địa cương thi của ta sao?”
Câu hỏi này cũng là câu hỏi mà Trịnh Võ Quyết muốn hỏi. Hải bật cười trong ý niệm tuyệt vọng.
– ” a ha ha… Ta biết là không thể. Thế nhưng nếu ta dùng hết sức chiến đấu thì dù có thất bại cũng là một kết thúc xứng đáng, ông chủ có nghĩ vậy không?”
Trịnh Võ Quyết méo mặt, cái này là mở đường máu cho có lệ chứ cả hai cũng chẳng ai chạy được. Cảm thấy không còn cơ hội, Trịnh Võ Quyết lúc này hừ lên một tiếng, bước lên phía trước hộ vệ mà chỉ mặt Kiên Bào mắng.
– ” Trịnh Võ Quyết ta trấn thủ ở Đào Hoa trấn, tập trung làm ăn mà chưa từng xâm phạm ra bên ngoài. Ta nhớ ta chưa từng đụng chạm đến ngươi, thế sao tên ma đạo nhà ngươi hai lần chơi ngải ta, quyết tâm đoạt mạng dồn ta vào chỗ chết?”
Kiên Bào khẽ ồ lên thú vị, quả thật lúc sắp chết người ta trở nên can đảm lạ thường. Hắn chưa kịp trả lời thì bất ngờ có tiếng nói từ đâu vọng lại.
° ” giết ngươi, đương nhiên là để diệt trừ mầm mống nổi loạn rồi, còn phải hỏi nữa sao?”
Tất cả lập tức quay phắt sang nhìn nơi phát ra tiếng nói ấy. Một nam nhân mặc bộ thư sinh màu trắng cùng mái tóc bạc trắng đang đi tới, vừa đi vừa cười nhạt.
– ” bọn Kinh tộc các ngươi may mắn được thiên triều che chở, thế nhưng lại không biết an phận mà nhiều lần dấy binh làm loạn. Những mầm mống có thể gây ra phiền phức như Khúc Thừa Dụ ở Đại La hay Trịnh Võ Quyết nhà ngươi ở trấn Đào Hoa này có thể tạo phản bất cứ lúc nào. Tiết độ sứ đại nhân sớm đã có đề phòng với các ngươi, vẫn nên giết bớt tránh đêm dài lắm mộng “
Trịnh Võ Quyết, Lâm Chấn Anh, Hải phu xe tròn mắt kinh ngạc nhìn vào, vậy ra đây là kế hoạch của Độc Cô Tởm nhằm tiêu diệt nhân tài phương nam sao?
Kiên Bào cũng tròn xoe mắt nhìn, nhưng vì một lý do khác. Hắn nhíu mày hỏi.
– ” ngươi là ai? Tại sao biết được kế hoạch bí mật của tiết độ sứ đại nhân? Mau nói”
Lời nói như ra lệnh, Vạn Vân Phong hướng Kiên Bào thi lễ.
° ” tiên sinh đừng quá lo lắng, ta là người được tiết độ sứ phái tới hỗ trợ tiên sinh trong công việc vất vả này “
Hải phu xe trợn mắt tức giận, siết chặt đoản đao . Thì ra tên tóc trắng này là gián điệp của giặc phương Bắc ư? Hải không kìm chế được tính lao lên nhưng bị Trịnh Võ Quyết đưa tay cản lại. Ánh mắt nghiêm nghị của chủ khiến phu xe trấn tĩnh, tiếp tục án binh bất động quan sát.
Kiên Bào lúc này nhìn người lạ mặt, cảm thấy chưa thể tin tưởng, liền nói.
– ” ngươi nói ngươi là do tiết độ sứ đại nhân cử tới hỗ trợ ta, nhưng đó là nói bằng mồm mà không đưa ra được bằng chứng gì, thật khiến ta không thể tin tưởng”
Không sai, nói thì nói thế nào chẳng được, quan trọng là phải chứng minh. Vạn Vân Phong lúc này cười lớn mà nói.
° ” tiên sinh nói phải, ha ha ha ha… Trước khi ta đi tiết độ sứ đại nhân đã đưa cho ta một tín vật, nói rằng chỉ cần đưa tín vật này cho tiên sinh là tiên sinh sẽ nhận ra ngay “
Vừa nói vừa cười, thọc tay vào trong áo lấy ra hai quả lựu đạn. Vạn Vân Phong rút chốt cùng lúc, sau đó tung hai quả lựu đạn về phía bọn chúng mà vui vẻ nói.
° ” đây là tín vật mà đích thân tiết độ sứ đại nhân đưa cho, xin tiên sinh nhận lấy”
Quả lựu đạn tung tới, tên sát thủ chỉ còn một tay nên cắm vội lưỡi kiếm xuống đất rồi chụp lấy quả lựu đạn. Hắn cầm quả lựu đạn lên sát mặt mà nhíu mày nhìn vào. Tín vật của tiết độ sứ thì cứ đưa cho Kiên Bào là được rồi, tại sao còn phải đưa cho hắn? Hắn chẳng qua chỉ là một hộ vệ thôi mà. Lại nói Kiên Bào, sau khi chụp lấy quả lựu đạn, hắn đưa tay mân mê. Tất nhiên ở thời kỳ này chẳng ai biết lựu đạn là gì, vậy nên Kiên Bào không hiểu được sự nguy hiểm đang đến gần. Hắn hai tay đưa quả lựu đạn sát mặt, các ngón tay vân vê từng đường nét trên quả lựu đạn mà quan sát thật kỹ lưỡng. Dù hắn quan sát thế nào vẫn thấy rất lạ lẫm, hắn nhíu mày nói.
– ” ngươi bảo thứ này là tín vật của tiết độ sứ đại nhân sao? Nhưng sao ta đã quan sát rất kỹ mà vẫn chẳng nhận ra chút ký hiệu nào của…”
” ĐÙNG…ĐÙNG…” hai tiếng nổ lớn vang lên, hai tên kia đang ghé sát mặt quan sát tín vật lựu đạn cẩn thận thì lựu đạn nổ tung. Kết quả của bọn chúng thế nào thì ai cũng có thể tưởng tượng ra, không cần phải miêu tả nhiều cho tốn giấy mực.