– Dạ, đã chuẩn bị xong.(Đường Vũ Lân)
– Tiếp theo phải xem các người phát huy thế nào. Không biết Vũ lão sư đã nói cho các ngươi biết hay chưa? Bởi vì nhân số ít, lại sử dụng phần lớn tài nguyên của học viện, lần thi đấu này, trên thực tế cũng là một lần sát hạch đối với Linh Ban các ngươi.(Long Hằng Húc)
Đối thủ của bọn Đường Vũ Lân đến từ một thành thị nhỏ gọi là Hải Dương Thành, là thành thị phụ cận của Thiên Hải Thành, quy mô so với Ngạo Lai Thành cũng không lớn hơn bao nhiêu nhưng kinh tế thực sự tốt hơn nhiều, vì lẽ đó cũng có một toà Trung cấp Học Viện.
– Lát nữa, hai người phụ trách khống chế kẻ địch là được. Đá đít bọn họ giao cho ta.
– Được.(x2)
Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt Na đều gật đầu nghe theo an bài của Đường Long vì bọn họ biết rõ thực lực của Đường Long như thể nào. Nửa giờ sau, rốt cục cũng đến phiên đại biểu Đông Hải học viện bọn họ ra trận.
– 30s thời gian chuẩn bị. Sau khi đếm ngược 5s cuối sẽ bắt đầu. Quy tắc thi đấu, không được cố ý làm đối thủ tàn phế hoặc tử vong, khi ta kêu ngừng phải dừng thi đấu ngay lập tức.(Trọng tài)
– Ta tên Ma Tạp, đây là đồng đội của ta Vũ Thạch cùng Đoan Mộc Liên Liên, mấy tên tiểu tử các ngươi đến từ Đông Hải Học Viện?(Ma Tạp)
– Ngươi đã biết rút thăm đối thủ là ai còn hỏi làm gì? Chỉ giáo vài chiêu nhé, học trưởng.
Khi trọng tài hô Bắt đầu thì Đường Long dẫn đầu xông ra ngoài, cậu không thèm thả ra Võ Hồn của mình nhưng Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt Na liền động thủ trước, Lam Ngân Thảo như linh xà uốn lượn hình thành trói buộc bắt lấy Vũ Thạch, dưới chân Đoan Mộc Liên Liên xuất hiện vũng lày làm nàng không thể di động. Đường Long chân nhấc lên hướng thẳng mặt Ma Tạp đạp tới.
Phốc
Ma Tạp mặt bị Đường Long hung hãn một cước đạp bay ra ngoài, giữa đường phun ra tiêu huyết. Vũ Thạch và Đoan Mộc Liên Liên phân biệt được Đường Long thưởng cho nhất quyền nằm co ro trên lôi đài mất đi năng lực chiến đấu. Từ lúc bắt đầu cho tới khi kết thúc, toàn bộ quá trình thực sự là quá nhanh, có cảm giác như mắt không kịp nhìn.
– Các ngươi tuy là Nhị Hoàn nhưng quá thiếu hụt kinh nghiệm thực chiến.
Đường Long lắc đầu xoay người cùng Đường Vũ Lân với Cổ Nguyệt Na rời khỏi lôi đài.
– Long ca, ngươi đúng là mạnh thật khi bạo phát đấy.(Hứa Tiểu Ngôn)
– Nhanh chóng giải quyết đối thủ tránh lãnh phí Hồn Lực để có thêm cơ hội giành được Quán Quân. Mục tiêu của chúng ta là Quán Quân.
– Chém gió ghê nhỉ?(Diệp Tinh Lan)
– Làm sao? Có ý kiến?
Đường Long xoay người nhìn Diệp Tinh Lan, không cam chịu yếu thế nhìn nàng.
– Ta có ý kiến đấy?(Diệp Tinh Lan)
– Ngươi có ý kiến cũng không ảnh hưởng tới chúng ta, dù sao chúng ta là không gặp nhau tại Thiên Hải Liên Minh Thi Đấu.
– Ai nói chúng ta không gặp nhau? Ta cũng báo danh dự thi, ta rất muốn cùng ngươi đọ sức đấy.
– Các ngươi đến từ Sử Lai Khắc Học Viện mà cũng tham gia loại thi đấu công khai?
– Chúng ta lâm thời gia nhập một học viện, tóm lại sẽ không có người phản đối. Ngươi tốt nhất là trước đừng để bị loại cho đến khi gặp ta.(Diệp Tinh Lan)
– Haha, có cá tính. Mỏi mắt mong chờ hai chúng ta đụng độ nhau trên lôi đài.
Đường Long mỉm cười nhìn Diệp Tinh Lan bỏ lại câu nói liền xoay người rời đi, Cổ Nguyệt Na trước khi đi nhẹ lườm Diệp Tinh Lan một cái mới theo sau Đường Long rời đi. Đường Long về phòng thì Mộ Hi tới tìm hắn.
– Mộ Hi, ngươi nguyện ý tin tưởng ta sao?
– Long ca, ngươi có ý gì cứ việc nói thẳng đừng dong dài.(Mộ Hi)
– Sáng ngày mai, Đoán Tạo Sư thi đấu hãy chọn Trầm Ngân làm tài liệu đoán tạo sau đó theo chỉ dẫn của ta mà đoán tạo, muội có thể nhất cử đột phá bước vào Tam tinh Đoán Tạo Sư.
Mộ Hi đôi mắt hiện lên vẻ sửng sờ nhìn Đường Long, nàng không ngờ Đường Long lại để mình ngày mai thi đấu chọn Trầm Ngân làm tài liệu đoán tạo.
– Dù ta có dùng Trầm Ngân làm tài liệu đoán tạo thì huynh dùng cách gì để chỉ dẫn ta?(Mộ Hi)
– Tinh Thần Lực, ta sẽ dùng Tinh Thần Lực của mình làm tiếp dẫn để muội đoán tạo.
Mộ Hi suy tư một lúc cũng gật đầu đồng ý, nàng là tin tưởng Đường Long chỉ dẫn mình sẽ làm được.
Hôm sau, các Đoán Tạo Sư thành công vượt qua vòng một bắt đầu tiến hành vòng hai. Mộ Hi làm theo lời Đường Long chọn Trầm Ngân làm tài liệu đoán tạo, khi thời gian bắt đầu thì dưới ánh mắt kinh ngạc của nàng thì khối Trầm Ngân trong tầm mắt có vị trí sáng lên điểm sáng.
Đường Long: Đứng ngây ra đó làm gì? Dùng chùy trong tay muội đập vào điểm sáng ở trên khối Trầm Ngân.
Mộ Hi: Được.
Mộ Hi giơ lên chùy trong tay nện xuống khối Trầm Ngân, chùy trực tiếp nện vào điểm sáng liền có điểm sáng khác xuất hiện, cứ thế Mộ Hi dưới sự dẫn dắt của Đường Long từ xa mà đoán tạo Trầm Ngân.
Cơ hồ, thời gian trôi qua không bao lâu thì Mộ Hi dừng lại động tác trong tay. Mộ Hi hai tay tì lên bàn đoán tạo, chống đỡ lấy thân thể của chính mình. Đôi mắt đẹp của nàng lóe sáng như sao trời, trong đầu không ngừng lặp lại nhịp điệu vừa nãy cùng cảm giác. Nàng biết mình đã tăng lên một cấp độ rất lớn, hơn nữa, đây là lần thứ nhất nàng cảm nhận được tâm tình của kim loại sâu sắc đến như vậy. Nàng cũng đồng dạng chìm đắm bên trong loại cảm thụ kỳ diệu này, cảm ngộ như chính mình lúc trước đã có được tất cả.
Đường Vũ Lân cũng có đốn ngộ giống với Mộ Hi đang minh tưởng để lĩnh ngộ.
Ngay khi những giám sát chuẩn bị chạy tới bị Sầm Nhạc và Đường Long xuất hiện cản lại.
– Đừng tới.(Sầm Nhạc)
– Muội ấy đang lĩnh ngộ, không nên quấy rầy.
Ông lão tóc trắng dừng bước lại, các vị Đoán Tạo Sư khác cũng vậy, bọn họ đều chí ít là Ngũ tinh Đoán Tạo Sư trở lên, đương nhiên hiểu được lĩnh ngộ đối với Đoán Tạo Sư mà nói quan trọng như thế nào.
Các giám khảo đều vây quanh đánh giá hai khối Thiên đoán Trầm Ngân của Đường Vũ Lân với Mộ Hi. Lấy ánh mắt tinh tường của họ không khó nhận ra hai khối Thiên đoán Trầm Ngân đều đạt tới Thượng phẩm, hơn nữa phẩm chất nhất định tối thiểu đạt đến Nhị phẩm.
– Haiz.(Mộ Hi)
Mộ Hi thở dài một hơi, ngẩng đầu lên, có chút dại ra nhìn khối kim loại vi quang lập loè nhàn nhạt màu bạc trước mặt. Trong lúc nhất thời, tinh thần có hơi hoảng hốt.
Đường Long: Chấn chỉnh tinh thần lại.
Đột nhiên, Mộ Hi cảm giác có một đạo Tinh Thần Lực hùng hậu cùng ôn nhu tràn vào trong đầu nàng trợ giúp bản thân thanh tỉnh.
Mộ Hi: Cảm tạ.
Đường Long: Trở về nghỉ ngơi cho khỏe đi, ta phải đi tham gia Hồn Sư Thi đấu.
Đường Long khi tới khu vực thi đấu cá nhân đã thấy mọi người đã đứng chờ đông đủ.
– Chưa tới lượt sao? Có ai cần phải lưu ý không?
– Vẫn chưa tới lượt lên sân.(Tạ Giải)
– Vừa nãy, có một vị Tam Hoàn Hồn Tôn xuất hiện.(Hứa Tiểu Ngôn)
Trong lúc Đường Long đang cùng mọi người trò chuyện thì Diệp Tinh Lan cùng Từ Lạp Trí bước tới.
– Đừng nói với ta là ngươi cũng báo danh Thi Đấu Cá Nhân đấy.
– Đó là đương nhiên. Với lại, báo cho ngươi một tin tức tốt.(Diệp Tinh Lan)
– Đối thủ ngươi gặp hôm nay bởi vì lý do nào đó mà không cách nào thi đấu được, vì lẽ đó, đối thủ của ngươi một lần nữa được thay đổi. Ừm…Chính là ta.(Diệp Tinh Lan)
– Vì muốn giao đấu với ta mà ngươi hao tâm sư sắp xếp? Được rồi, đã muốn đấu thì ta chiều theo ý ngươi.
Diệp Tinh Lan trong lòng có chút chột dạ, nàng rất kỳ quái khi Đường Long không hoảng sợ khi đối thủ thi đấu kế tiếp là nàng.
– Được, rất tốt. Ta ngược lại muốn xem xem, ngươi có bao nhiêu bản lĩnh.(Diệp Tinh Lan)
– Haha, nhào vô kiếm cơm.
Tạ Giải là người thứ nhất vào sân thi đấu, đối thủ của hắn như trước vẫn không mạnh, dây dưa không tới 5 phút đồng hồ, hắn liền thuận lợi thu được kết quả thắng lợi. Kế tiếp, Đường Vũ Lân càng không cần dùng tới Võ Hồn liền thành công loại bỏ đối thủ của mình. Đường Long là người lên lôi đài tiếp theo, cậu tung người đã đặt chân ở trên lôi đài chờ Diệp Tinh Lan tiến lên.
– Tinh Lan tỷ, hắn không có đắc tội chúng ta, ngươi nên hạ thủ lưu tình đi.(Từ Lạp Trí)
– Ngươi đừng quản, xem ta trừng trị hắn như thế nào. Hừ.(Diệp Tinh Lan)
Diệp Tinh Lan lên lôi đài không có làm bao nhiêu người chú ý, nàng không mặc đồng phục của Sử Lai Khắc học viên, mà lại mặc một chiếc váy liền quần màu vàng, nhìn qua giống như một bé gái xinh đẹp mà thôi.