– Huyết Linh Tử ta cũng đã gặp qua rất nhiều người nhưng không nghĩ tới lần này, ta lại không thể nhìn thấu được ngươi.
Giọng nói của hắn, không còn như trước khinh thị, mà là bắt đầu đem Mục Trần coi như ngang hàng, dù sao dưới mắt Mục Trần lấy thân phận chủ nhân Mục phủ, đã đủ cho hắn chân chính kiêng kị.
Mục Trần nghe vậy, chỉ phì cười một tiếng.
Huyết Linh Tử trầm mặc một chút, nói:
– Ngươi chém chết trưởng lão Huyết Thần tộc, ta có thể không truy cứu, thậm chí Huyết Thần tộc ta còn có thể trả cho ngươi ba trăm triệu Chí Tôn linh dịch, chỉ cần ngươi không tiếp tục nhúng tay vào sự tình nơi đây, Lạc Ly ngươi cũng có thể mang đi!
Lời hắn vừa nói ra, vô số người đều kinh ngạc, không ai nghĩ tới Huyết Linh Tử lại quả quyết đến loại trình độ này, không truy cứu Mục Trần, hơn nữa còn phải bồi thường đồng thời thả người.
Chỉ là kể từ đó, Lạc Thần tộc sẽ bị diệt vong.
Vô số ánh mắt chuyển hướng về Mục Trần, dù sao ba trăm triệu Chí Tôn linh dịch thật là không phải số lượng nhỏ, coi như là Huyết Thần tộc, cũng phải móc cả kho một tộc. Những con dân Lạc Thần tộc đều run rẩy nhìn về phía Mục Trần, số lượng ba trăm triệu Chí Tôn linh dịch trong mắt bọn họ là con số không thể tưởng tượng nổi, thậm chí là một vị thượng vị Địa Chí Tôn, đều rung động vì số lượng đó.
Huống chi, bọn hắn biết, nếu như Mục Trần cự tuyệt. Như vậy sẽ thực sự cùng một vị thượng vị Địa Chí Tôn huyết đấu, giữa hai bên lợi và hại, hiển nhiên có chênh lệch rõ ràng.
– Ha ha, thực sự là hấp dẫn.
Mục Trần cũng hơi kinh ngạc khí phách của Huyết Linh Tử. Hắn khẽ cười một tiếng, sau đó nhìn về phía Lạc Thiên Thần, tự tiếu phi tiếu nói:
– Lạc tộc trưởng, ngươi cho rằng ta sẽ làm như thế nào?
Nhưng mà đối với vấn đề như vậy, Lạc Thiên Thần lại lộ ra ánh mắt rất lạnh nhạt. Hắn hoàn toàn không có biểu hiện lo lắng chút nào, đương nhiên đây cũng không phải là bởi vì hắn tin tưởng Mục Trần, mà là bởi vì hắn tin tưởng cháu gái của mình, từ đó đến bây giờ hắn tin tưởng ánh mắt cháu gái, lấy ánh mắt của nàng, kiên quyết không có khả năng tên gia hỏa này thấy ba trăm triệu Chí Tôn linh dịch mà bị đả động.
Nhìn thấy bộ dáng Lạc Thiên Thần như vậy, Mục Trần cũng tức giận nhếch miệng, sau đó hướng về phía Huyết Linh Tử mỉm cười, nói:
– Còn có thủ đoạn gì nữa, ngươi liền xuất ra hết đi.
Câu nói này, hiển nhiên chính là đáp án cuối cùng.
Huyết Linh Tử nghe vậy, khuôn mặt ngược lại không có quá nhiều ba động, hiển nhiên là cũng đã đoán trước, ánh mắt kia trở nên âm trầm, hắn nhìn chằm chằm Mục Trần, sau một lúc lâu, thản nhiên nói:
– Nếu cho đường ngươi không đi, vậy cũng đừng trách ta.
Thoại âm rơi xuống, hắn đột nhiên quay người. Đối bầu trời xa xăm ôm quyền cung kính nói:
– Đông lão, mời người hiện thân!
Theo thanh âm Huyết Linh Tử rơi xuống, xa xăm tren bầu trời, đột nhiên trở nên băng hàn. Trên bầu trời, có 1 trận tuyết lớn, cả phiến thiên địa, vào lúc này biến thành ngày đông giá rét.
Bông tuyết đầy trời phiêu động, bông tuyết đột nhiên tại trước người Huyết Linh Tử ngưng tụ, biến thành một lão giả khoác áo dài trắng. Lông mày hắn bạc trắng, mặt mũi khô gầy, khuôn mặt của hắn không biểu tình, có bông tuyết quang văn như ẩn như hiện. Vô số ánh mắt nhìn về phía vị lão giả áo bào trắng này, sau đó, có vài cường giả có thâm niên hiểu biết đột nhiên kinh hãi phát ra âm thanh vang vọng.
– Là Lẫm Đông lão nhân?!
– Trời ạ, làm sao hắn lại tới nơi này!
Vô số cường giả kinh ngạc, những cường giả của Lạc Thần tộc trong nháy mắt mặt như màu đất, thậm chí ngay cả trên trán Lạc Thiên Thần đều có mồ hôi lạnh xông ra, ánh mắt sợ hãi nhìn qua thân ảnh già nua mang khí tức lạnh như trời đông.
Bởi vì vị lão nhân này, ở Tây Thiên đại lục, có được uy danh hiển hách, hắn là một vị siêu cấp cường giả Địa Chí Tôn đại viên mãn!
Đương nhiên, kinh khủng hơn là, hắn đến từ Tây Thiên Chiến Điện!
– Ngươi… Ngươi đem người từ Tây Thiên Chiến Điện tới?!
Lạc Thiên Thần nhìn chòng chọc vào Huyết Linh Tử, con mắt đỏ bừng, hiển nhiên hắn không nghĩ tới, lần này Huyết Linh Tử đã tính toán không cho Lạc Thần tộc bọn hắn con đường sống a!
Huyết Linh Tử cười một tiếng, mời vị Đông lão này đến, Huyết Thần tộc bọn hắn đã bỏ ra mốt khoảng không nhỏ, lần này, bất luận là Mục Trần có làm gì đi nữa cũng sẽ chết không có chỗ chôn!
– Lúc trước cho ngươi con đường sống ngươi không đi, bây giờ có muốn đi cũng đã chậm!
Huyết Linh Tử âm lãnh chuyển hướng nhìn Mục Trần, lần thứ hai trong mắt có sát ý trào ra.
Bởi vì vị Đông lão này một khi xuất hiện, điều đó tương đương Huyết Thần tộc bọn hắn phải trả thêm một cái giá gấp dôi, nguyên bản Huyết Linh Tử không muốn mời vị này hiện thân
Ánh mắt Huyết Linh Tử nhìn về Đông lão, cung kính nói:
– Đông lão, lần này, xin mời ngài xuất thủ, thu thập tên tiểu bối cuồng vọng kia.
Gương mặt vị Đông lão kia không thay đổi nhìn chằm chằm Mục Trần, bông tuyết quanh người hắn tựa hồ rơi xuống càng thêm dầy đặc, bông tuyết gào thét, không gian lập tức vỡ vụn.
Bất quá, khi mọi người đang nghĩ là Mục Trần hẳn phải chết, thì vị Đông lão kia, lại lắc đầu, hờ hững nói:
– Ta không giết được hắn.
Huyết Linh Tử khẽ giật mình, có chút hoài nghi mình có nghe lầm hay không, lúc này gượng cười nói:
– Đông lão nói đùa, lấy thực lực ngài Địa Chí Tôn đại viên mãn, muốn giết hắn, còn không phải dễ như trở bàn tay?
Vô số cường giả đưa mắt nhìn nhau, hiển nhiên không biết đó là tình huống như thế nào, Lạc Thiên Thần cũng kinh nghi bất định nhìn về phía Mục Trần.
– Ha ha, hắn nói không sai, có ta ở đây, hắn thật giết không được Mục Trần…
Vô số người đang mơ hồ thì trong thiên địa, đột nhiên có một tiếng cười thanh thúy non nớt vang lên, sau đó, vô số cường giả nhìn thấy, bên cạnh Mục Trần, không gian chập trùng, một thân ảnh tiểu kiều xuất hiện.
Nguyên bản thiên địa giống như trời đông giá rét, đột nhiên nhanh chóng ấm lại…
Ánh mắt đám người Lạc Thiên Thần, Huyết Linh Tử đột nhiên co rụt lại, hoảng sợ nhìn phía đạo thân ảnh tiểu kiều kia, thanh âm hoảng sợ không nhịn được nữa thốt ra.
– Địa Chí Tôn đại viên mãn?