Ba!
Linh khu kiên cố như thiết bị bổ ra thanh âm thập phần vang dội.
Cánh tay trái Hoàng Phủ Nhất Bảo trong nháy mắt xuất hiện một đạo vết thương, gần như có thể thấy được xương trắng, nhất thời liền có tiên huyết bắn ra.
Ở dưới sự phản công của Huyền Thiên, Hoàng Phủ Nhất Bảo đã bị thương!
Đồng thời, vết thương kia một mảnh cháy đen, không giống như là bị mũi kiếm chém ra, càng giống như là bị liệt hỏa thiêu đốt thành như vậy. Loại vết thương này, so với thương tích do kiếm bình thường càng khó trị hết.
Ở ngoài Kiếm Tháp!
Cường giả của Hoàng Phủ thế gia, trên sắc mặt vui mừng nhất thời hóa thành tư hư vô hữu, nhất thời âm trầm xuống.
Hoàng Phủ Nhất Bảo chính là người thứ nhất dưới ba mươi tuổi gần với Hoàng Phủ Nhất Lưu yêu nghiệt kỳ tài nhất trong cả đám thiên tài hậu bối của cả Hoàng Phủ thế gia.
Huyền Thiên tại Trung Châu đại địa ngang trời xuất thế, thanh danh hiển hách, nếu như Hoàng Phủ Nhất Bảo có thể chiến thắng Huyền Thiên, tuy có áp chế đẳng cấp, đó cũng là một loại vinh quang lớn lao.
Vì vậy, cường giả Hoàng Phủ thế gia thấy Hoàng Phủ Nhất Bảo chiếm thượng phong, trong lòng có chút vui mừng, tâm tình thập phần thư sướng.
Thế nhưng, thế tiến công của Hoàng Phủ Nhất Bảo đột nhiên bị phá, bị Huyền Thiên gây thương tích, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của cường giả Hoàng Phủ thế gia.
Ở đây có cường giả các Vực của Trung châu quan khán, khiến cường giả Hoàng Phủ thế gia cảm thấy trên mặt ảm đạm vô quang, tự nhiên tâm tình cực hỏng, sắc mặt âm trầm.
Trên thực tế, đối với Huyền Thiên phản kích, tuyệt đại bộ phận cường giả đều cảm thấy khiếp sợ, chỉ có một mình Thần Cơ tiên sinh thần tình bất biến. Tuy rằng hắn không thể tính ra kết quả của Huyền Thiên ở trong Thiên Huyền Kiếm Tháp, nhưng thủy chung tin tưởng vững chắc, Huyền Thiên không có khả năng sẽ bị Hoàng Phủ Nhất Bảo đánh ra khỏi Kiếm Tháp.
– Ngươi….! Không ngờ lại đả thương ta!
Hai mắt Hoàng Phủ Nhất Bảo dường như một đầu báo tử phẫn nộ, nhìn chằm chằm vào Huyền Thiên.
Trong tay Huyền Thiên nắm một khối linh thạch, rất nhanh khôi phục Cương Nguyên, nói:
– Rất nhiều người đều không tin ta có thể đả thương đến hắn. Nhưng trên thực tế toàn bộ người suy nghĩ như thế đều đã bị ta đả thương, ngươi không cần ngoài ý muốn như vậy, điều này rất bình thường.
Trong ánh mắt Hoàng Phủ Nhất Bảo tuy rằng tức giận rất nặng, nhưng ngoài dự liệu, cũng không có đại phát Lôi Đình.
– Hừ…hừ…!
Hoàng Phủ Nhất Bảo hừ lạnh hai tiếng, nói:
– Chiến lực của ngươi so với trong tưởng tượng còn mạnh hơn một ít, nhưng là không hơn, ngươi tối đa cũng chỉ có thể tạo thành một điểm thương tích nhẹ đối với ta mà thôi. Bất quá, hắc hắc….Chút thương tổn ấy ta một điểm cũng không để ý, Huyền Thiên, ngươi đáng giá để ta sử dụng thập thành thực lực!
Đang khi nói chuyện, chỉ thấy vết thương cháy đen trên đầu vai Hoàng Phủ Nhất Bảo rất nhanh tự lành lại, một tầng da cháy đen bóc ra, vết thương rất nhanh khép lại một chỗ, khôi phục như lúc ban đầu, tựa như cũng chưa có thụ thương qua.
– Bất Tử Chi Thân…?
Trong lòng Huyền Thiên đột nhiên cả kinh, bất quá lập tức phủ quyết:
– Tàng Thiên ca khi tu vi mới tại Thiên Giai Cảnh đem Bất Tử Chi Thân tu luyện đến đệ nhất trọng. Đã đạt được hiệu quả trong nháy mắt tự lành lại. Mà Hoàng Phủ Nhất Bảo đó là đại thành đỉnh phong Vương giả, so với Tàng Thiên ca không biết cường đại hơn bao nhiêu lần. Nếu hắn cũng tu luyện Bất Tử Chi Thân, tốc độ tự lành không có khả năng so ra kém hơn Tàng Thiên ca. Nếu không phải trong nháy mắt tự lành, vậy hắn khẳng định không có tu luyện qua Bất Tử Chi Thân, loại tự lành rất nhanh này…hẳn là đã đem Mộc Chi Áo Nghĩa lĩnh ngộ đến cảnh giới cực cao thâm.
Huyền Thiên rất nhanh trong lòng liền thoải mái thoải mái, trong Ngũ Hành mộc chủ sinh, tìm hiểu Mộc Chi Áo Nghĩa thân thể sẽ gặp có hiệu quả tự lành, đem Mộc Chi Áo Nghĩa tìm hiểu đến mức tận cùng, có thể đạt được tự lành trong nháy mắt. Thậm chí, Đoạn Chi Trọng Sinh cũng có khả năng.