Quá trình kiểm tra Võ Hồn rất đơn giản, Vũ Trường Không dùng hồn lực của mình quét qua thân thể của bọn họ, cảm thụ sâu biến hóa lúc bọn họ triển khai Võ Hồn.
– Kim Tỷ, ta khẳng định Võ Hồn của ngươi vì đồng tu với Vũ Lân sản sinh biến dị. Trước mắt, có hai con đường mà ngươi chọn.
– Thứ nhất, ngươi tiếp tục cùng Vũ Lân đồng tu sẽ làm cho Võ Hồn biến dị nhưng ta không biết sẽ biến dị tới trình độ nào. Nếu ngươi chọn tiếp tục cùng Vũ Lân đồng tu thì Võ Hồn hẳn là sẽ tiếp tục biến dị, Võ Hồn Dung Hợp Kỹ của ngươi và Trương Dương Tử, chỉ sợ cũng không triển khai được nữa.(Vũ Trường Không)
– Thứ hai, ngươi từ bỏ cùng Vũ Lân đồng tu. Như vậy, ngươi Võ Hồn sẽ dần khôi phục lại ban đầu sẽ không biến dị đồng thời ngươi có thể cùng Dương Tử thi triển Võ Hồn Dung Hợp Kỹ như ban đầu.(Vũ Trường Không)
Vũ Trường Không phân tích chi tiết giữa lợi và hại của hai lựa chọn, hắn không có quyết định mà giao cho Vương Kim Tỷ làm ra lựa chọn.
– Vũ lão sư, sau khi trở về con muốn suy nghĩ thật kỹ rồi mới quyết định, có được không?(Vương Kim Tỷ)
– Đương nhiên, việc này là đại sự. Ngươi trở về suy nghĩ kỹ càng.(Vũ Trường Không)
Hai ngày thời gian trôi qua rất nhanh, đã đến thời điểm thi mục thứ hai của kỳ thi cuối kỳ.
– Đi theo ta tiến hành mục thứ hai của cuộc thi cuối kỳ.(Vũ Trường Không)
– Vũ lão sư.(Vương Kim Tỷ)
– Hả?(Vũ Trường Không)
– Vũ lão sư, con đã quyết định. Con sẽ bỏ qua cơ hội cùng Đường Vũ Lân đồng thời tu luyện.(Vương Kim Tỷ)
– Ngươi quyết định kỹ chưa?(Vũ Trường Không)
Vương Kim Tỷ đưa ra quyết định của mình đồng thời càng tuyên bố mình cùng Trương Dương Tử sẽ chuyển trường không theo học ở Đông Hải Học Viện. Vì Vương Kim Tỷ ý thức được khí tức Huyết mạch – Kim Long Vương của Đường Vũ Lân sẽ càng phát triển, nếu tiếp tục ở lại học viện, bất luận thế nào đều sẽ phải chịu ảnh hưởng vô hình từ Đường Vũ Lân.
– Tờ cam kết đã ký cùng Học Viện, con cùng phụ thân đã thương lượng qua, tài nguyên mà con cùng Dương Tử đã sử dụng của học viện ở học kỳ này, gia đình sẽ bồi thường cho học viện, xin lỗi.(Vương Kim Tỷ)
– Kim Tỷ, việc bồi thường cho Học Viện thì ngươi không cần phải bồi thường. Cái này, hai người các ngươi xem qua, nếu không có vấn đề thì ký tên vào.
Trương Dương Tử và Vương Kim Tỷ nhìn tờ giấy mà Đường Long đưa, hai người khi đọc xong nội dung thì động dung nhìn Đường Long.
– Đường Long, ngươi thật sự sẽ làm như vậy?(Trương Dương Tử)
– Ừ, chỉ cần các ngươi đồng ý và ký vào thì ta sẽ thay mặt các ngươi đi nói với Viện trưởng.
Trương Dương Tử và Vương Kim Tỷ nhìn nhau liền đặt bút ký vào giấy mà Đường Long đưa sau đó trả lại.
– Được rồi, hai người các ngươi không cần bận tâm quá nhiều. Ta chỉ cần hai người ghi nhớ nợ ta một món nợ ân tình là được.
Trương Dương Tử và Vương Kim Tỷ trở về ký túc xá dọn đồ rời khỏi Đông Hải Học Viện, Vũ Trường Không cũng dời lại lịch thi cuối kỳ nội dung thứ hai sang ngày khác. Đường Long nhàn chán không có việc gì làm đi ra ngoài tản bộ vô tình gặp Âu Dương Tử Hinh.
– Không phải hôm nay ta phải cùng Linh Ban tiến hành thi cuối kỳ dợt hai sao? Làm sao lại thản thơi đi bộ?(Âu Dương Tử Hinh)
– Haiz, xảy ra chút vấn đề với học viên Linh Ban nên dời lịch.
– Có muốn đi đâu ăn vặt không?(Âu Dương Tử Hinh)
– Ừ, đúng lúc cần giải sầu.
Đường Long và Âu Dương Tử Hinh sóng vai đi trên phố, bọn họ ghé vào một tiệm xiên nướng kêu vài đĩa xiên nướng để ăn.
– Đây không phải là Tử Hinh sao? Hôm nay, không chạy bộ mà ở đây ăn xiên nướng.(Hứa Tiểu Ngữ)
– Đúng vậy, bồi một vị bạn hữu ra ngoài chơi.(Âu Dương Tử Hinh)
Âu Dương Tử Hinh tuy trò chuyện với Hứa Tiểu Ngữ nhưng không chú ý tới hắn làm hắn lông mày nhíu lại.
– Tử Hinh, không giới thiệu cho ta biết vị bạn hữu của ngươi sao?(Hứa Tiểu Ngữ)
Đường Long ngẫng đầu lên nhìn Hứa Tiểu Ngữ và Hứa Tiểu Ngôn huynh muội, Hứa Tiểu Ngữ trừng mắt nhìn Đường Long, hắn khó thể tin khi ở đây gặp phải kẻ mà hắn muốn tìm.
– Ồ, đúng là oan gia ngõ hẹp. Ở đây, đụng phải ngươi.
– Là ngươi.(Hứa Tiểu Ngữ)
– A! Ngươi…(Hứa Tiểu Ngôn)
– Học trưởng, ngươi biết hắn sao?(Âu Dương Tử Hinh)
Âu Dương Tử Hinh không biết chuyện xảy ra ở trong Bạo Động Thăng Linh Đài cách đây không lâu mà Hứa Tiểu Ngữ cùng Đường Long tham gia và đụng mặt nhau.
– Coi như là nhận thức lẫn nhau.
Âu Dương Tử Hinh cũng thông minh, lập tức nhìn ra điều gì.
– Đây là Năm nhất Linh Ban Đường Long.
– Vị học trưởng này là thiên tài ưu tú nhất của Học Viện chúng ta. Cao cấp Năm hai, Nhất ban, Hứa Hiểu Ngữ học trưởng, mới tuổi này đã là cường giả Tam hoàn Hồn Tôn đấy. Hơn nữa học trưởng còn có khả năng trước khi tốt nghiệp đột phá Tứ hoàn, chính thức trở thành Hồn Tông. Bên cạnh vị này chính là muội muội của hắn Hứa Tiểu Ngôn.(Âu Dương Tử Hinh)
– Haha, thiên tài của Đông Hải Học Viện? Ta thấy hắn không phải vậy.
– Ngươi…(Hứa Tiểu Ngữ)
– Hừ, chỉ mới đạt được Hồn Tôn ở tuổi đó của ngươi đã kiêu ngạo. Ở ngoài kia, vô số người ở tuổi của ngươi đã là Hồn Tông rồi.
– Có dám so vài chiêu với ta không?(Hứa Tiểu Ngữ)
– Haha, chỉ sợ ngươi không chấp nhận sự thật mình bị cùng một người đánh bại lần nữa thôi.
– Lần đó do ta bất cẩn mới bị ngươi đánh cho thê thảm. Nếu ta có chuẩn bị từ trước thì ngươi đừng hòng thắng được ta.(Hứa Tiểu Ngữ)
– Ta thật tình khuyên ngươi từ bỏ suy nghĩ đó đi, nếu ở trên chiến trường thì mọi thứ đều xảy ra bất ngờ, hơn nữa khi chiến đấu với kẻ địch thì hắn sẽ không cho ngươi thời gian chuẩn bị đâu.
– Nói nhảm nhiều quá, có so hay không?(Hứa Tiểu Ngữ)
– Vừa vặn cần vận dụng để tiêu hóa.
Hai người Đường Long và Hứa Tiểu Ngữ về lại Đông Hải Học Viện tới Thí Luyện Quán để so chiêu, tin tức hai người Đường Long và Hứa Tiểu Ngữ solo ở Thí Luyện Quán nhanh chóng được truyền ra, có nhiều học viên tò mò chạy tới quan chiến.
– Tử Hinh, vì sao hai người bọn họ lại so chiêu với nhau vậy?(Lưu Ngữ Tâm)
– Ta không biết, ta nghĩ chắc là lúc tham dự Bạo Động Thăng Linh Đài song phương xảy ra tranh chấp.(Âu Dương Tử Hinh)
Hứa Tiểu Ngữ đứng đối diện với Đường Long, ánh mắt nhìn chăm chú Đường Long.
– Lần này, ta nhất định sẽ đánh bại ngươi.(Hứa Tiểu Ngữ)
– Haha, bại tướng dưới tay của ta mà đòi thắng?
Hứa Tiểu Ngữ nhìn thấy Đường Long khinh thường mình phi thường tức giận không thôi, hắn không nói nhiều mà phát động công kích của mình.
– Đệ Nhất Hồn Kỹ – Băng Tinh Nguyệt Luân.(Hứa Tiểu Ngữ)
Hứa Tiểu Ngữ tay cầm Băng Tinh Trượng chỉ thẳng về phía Đường Long đồng thời dưới chân bay lên Tam Hoàn, Đường Long nhàn nhạt đưa tay về sau rút ra Hiên Viên Kiếm đồng thời vận dụng Võ Hồn của mình.
– Đệ Nhị Hồn Kỹ – Hiên Viên Phi Trảm.
Khi Băng Tinh Nguyệt Luân bay tới bị Hiên Viên Phi Trảm của Đường Long chém vào yếu điểm nát bấy giữa không trung, không kịp đụng vào người Đường Long.
– Không thể nào, ngươi làm sao nhìn ra được yếu điểm sự công kích của ta.(Hứa Tiểu Ngữ)
– Lần trước, ở trong Bạo Động Thăng Linh Đài bị ta bắt lấy điểm yếu mà ngươi không tìm cách khắc phục vẫn muốn khiêu chiến ta? Ngươi đúng là ngây thơ.
Thân hình Đường Long di chuyển cực kỳ quỷ dị, Võ Hồn – Hiên Viên Kiếm phụ thể vào Siêu Thần Khí – Hiên Viên Kiếm liên tiếp chém ra từng đạo Hiên Viên Phi Trảm, Hứa Tiểu Ngữ cực khổ chèo chống dưới sự công kích mãnh liệt của Đường Long.
– Đệ Nhị Hồn Kỹ – Băng Tinh Phong Tỏa.(Hứa Tiểu Ngữ)
Dưới chân Đường Long bất ngờ xuất hiện Ma Pháp Trận và có mấy sợi băng xích dâng lên trói lại cơ thể Đường Long.
– Ngươi quá sơ suất mới trúng phải bẫy của ta dễ dàng.(Hứa Tiểu Ngữ)
– Ồ, ngươi cho rằng ta dễ dàng trúng bẫy của ngươi sao?
Răng rắc
Cơ thể Đường Long tản ra Hiên Viên Chi Khí chấn nát toàn bộ băng xích ở trên người, khi Hứa Tiểu Ngữ phát động Đệ Nhị Hồn Kỹ của mình thì Đường Long đã biết trước nên sớm dùng tới Đệ Nhất Hồn Kỹ của mình đễ chống lại.
– Đối phó ngươi, thậm chí ta không cần vận dụng tới Đệ Nhị Võ Hồn của mình.
– Đệ Nhị Hồn Kỹ – Hiên Viên Phi Trảm.
Lại là liên tiếp Hiên Viên Phi Trảm bay về phía Hứa Tiểu Ngữ, Hứa Tiểu Ngữ chậm rãi bị Đường Long bào mòn Hồn Lực của bản thân, hắn cắn răng liều mạng lách mình sang bên dùng tới Đệ Tam Hồn Kỹ của mình.
– Đệ Tam Hồn Kỹ – Băng Chi Nộ.(Hứa Tiểu Ngữ)
Băng mâu dài chừng 2m, mặt trên mơ hồ có từng đạo từng đạo ma văn lấp loé. Theo Hứa Tiểu Ngữ chỉ Võ Hồn – Băng Tinh Trượng về phía Đường Long thì băng mâu hướng vị trí chỉ định rơi xuống.
– Đệ Tam Hồn Kỹ – Hiên Viên Thủ Hộ.
– Đệ Nhị Hồn Kỹ – Hiên Viên Phi Trảm.
Đường Long dùng cùng lúc hai Hồn Kỹ của mình, Đệ Tam Hồn Kỹ vững vàng giúp Đường Long đỡ Băng Chi Nộ của Hứa Tiểu Ngữ mà Hiên Viên Phi Trảm đem Hứa Tiểu Ngữ loại bỏ.
– Ngươi vẫn là quá yếu.
Đường Long không thèm nhìn Hứa Tiểu Ngữ mà nhảy xuống lôi đài rời khỏi Thí Luyện Quán.