Anh đau khổ nói: “Bà xã à, em tin tưởng anh đi, ngày hôm nay anh thật sự chỉ giúp Tô Nhàn một chuyện thôi, sau đó anh liền đưa cô ấy về nhà rồi anh lập tức về nhà ngay.”
“Ha, anh cho rằng em là con nít hả, dễ lừa gạt như thế?”
Nói cái gì Đinh Thu Huyền cũng không chịu nghe, cô rút tay, đẩy Giang Nghĩa xuống từ trên giường.
Đúng lúc cô dùng lực quá mạnh, lại trùng hợp đẩy vào vết thương trên ngực Giang Nghĩa, cộng thêm việc bị ngã xuống từ trên giường, Giang Nghĩa đau đớn rên lên một tiếng, dùng tay che kín ngực, toàn thân run rẩy, đầu toàn là mồ hôi.
“A!”
“Haha, giả y như là thật.” Lúc đầu, Đinh Thu Huyền còn không thèm tin, kết quả nhìn lại thì thấy sắc mặt của Giang Nghĩa trắng bệch giống như là sắp chết đến nơi, lúc này cô mới bị dọa hốt hoảng bước xuống từ trên giường.
“Ông xã, ông xã, anh sao vậy? Ông xã, anh đừng có làm em sợ.”
Sắc mặt Giang Nghĩa trắng bệch, hô hấp yếu ớt, ánh mắt mông lung, nhìn giống như là người sắp chết.
Lần này, Đinh Thu Huyền thật sự sợ hãi. Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.
Cô chỉ hờn dỗi với Giang Nghĩa, nhưng mà tuyệt đối không muốn làm tổn thương Giang Nghĩa, sao cô biết được mình chỉ nhẹ nhàng đẩy một cái liền đẩy Giang Nghĩa từng chinh chiến sa trường biến thành cái dạng này?
“Ông xã à, anh đừng có hù dọa em mà, cầu xin anh đó.”
Giang Nghĩa cố gắng mở to mắt: “Có có lẽ là anh không chịu nổi rồi, ba nhát dao vẫn còn chưa khôi phục, bây giờ lại tiếp tục tổn thương.”
“Vậy, vậy để em gọi 115.”
“Không còn kịp nữa rồi.” Giang Nghĩa nắm lấy tay Đinh Thu Huyền: “Bà xã, trước khi chết, anh chỉ muốn nói với em đời này của anh, người mà anh yêu nhất chỉ có một mình em, sẽ không bao giờ thay đổi, trong lòng anh cũng chỉ có một mình em, không tồn tại người phụ nữ thứ hai.”