– Muốn đi, ngươi cho rằng bây giờ còn có thể đi sao?
Yêu Vô Thương còn chưa đi được hai bước đã nhìn thấy ba người Yêu Vô Ngân vây quanh mình, cũng tạo thành hình tam giác bao phủ hắn vào giữa.
– Các ngươi muốn đối phó ta?
Sắc mặt Yêu Vô Thương âm trầm xuống.
– Không phải muốn đối phó ngươi, rất đơn giản, đáp ứng điều kiện của chúng ta, đồng loạt ra tay đối phó Thanh Phong, bằng không chúng ta sẽ đối phó ngươi, cũng cướp đoạt sạch sẽ ngọc bài của ngươi sau đó lại liên thủ đối phó Thanh Phong!
Yêu Vô Ngân khẽ nói:
– Sống hay chết, tự mình lựa chọn!
– Yêu Vô Thương không nên ngu ngốc, chúng ta tham gia thí luyện đều là vì Thánh Hoàng quản đỉnh, không có bất kỳ đạo nghĩa gì đáng nói, Thanh Phong là kình địch lớn nhất của chúng ta, chỉ cần đuổi hắn đi và chia cắt ngọc bài, chúng ta lại bằng bản lĩnh của mình quyết ra top ba, đều có thể đạt được quán đỉnh.
Nữ yêu nhân trong đám người cười khặc khặc lên tiếng.
Trong bốn người, Yêu Vô Ngân là chân tiểu nhân, hỉ nộ ái ố đều lộ ra trên mặt, nữ yêu nhân này âm mưu chồng chất mới là đáng sợ nhất.
– Nhanh quyết định đi, ngươi bây giờ muốn cút ra ngoài, ba người chúng ta tối đa phí một phen tay chân mà thôi, thương nghị với ngươi là vì ngươi quen thuộc Thanh Phong, hoàn toàn có thể làm bộ liên hợp với hắn sau đó ra tay đánh lén, xác xuất thành công lớn chút, giảm bớt không ít phiền toái, không biết đều thì chúng ta có thể đuổi ngươi ra, đồng thời có thể đuổi Thanh Phong i ra!
Yêu nhân tên Thanh Nham cũng hừ một tiếng.
– Tốt, ta liên hợp với các ngươi!
– Thực lực Thanh Phong rất mạnh, lúc trước ta giao thủ với hắn, chỉ một quyền là hắn đánh bại ta, chỉ luận sức chiến đấu thì các ngươi không phải đối thủ của hắn.
Bị ba người vây quanh, Yêu Vô Thương do dự một hồi vẫn lên tiếng.
Hắn không có quan hệ gì với Nhiếp Vân, chỉ có thể xem như quen một hồi, hơn nữa yêu nhân lãnh huyết hám lợi, thấy ba người nói ra lợi và hại lập tức quy thuận bọn họ.
– Khặc khặc, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, Yêu Vô Thương, rất không tồi!
– Hiện tại chúng ta chế định kế hoạch một chút, vừa rồi ta dùng bí pháp dò xét, Thanh Phong đang ở hướng khác của hòn đảo, qua một hồi ba người chúng ta làm bộ vây công, ngươi di tìm hắn xin giúp đỡ.
Một khi thành công, ngọc bài trên người của Thanh Phong sẽ bị bọn họ phân một nửa.
Yêu Vô Ngân cười lạnh khặc khặc nói ra kế hoạch.
– Tốt!
Yêu Vô Thương gật đầu.
Hắn là người quyết đoán, nếu đã có quyết định cũng không lề mề.
– Động thủ!
Bốn người thương nghị trước, lúc này hóa thành bốn đạo hào quang, lúc này bay thẳng về hướng Nhiếp Vân.
– Yêu nhân vô tình, không có nhân tính, quả là thế!
Nhìn bọn họ thương nghị với nhau, Nhiếp Vân lắc đầu.
Yêu nhân khác với nhân loại là không có nhân tính, nếu như vừa rồi Yêu Vô Thương cưỡng ép cự tuyệt đối phương, nếu hắn bị ba người kia vây công thì hắn sẽ ra tay đánh bại đám người kia, đáng tiếc đối phương lựa chọn tấn công mình thì cũng không cần hạ thủ lưu tình.
Đối với yêu nhân, Nhiếp Vân không có hảo cảm gì, chủng tộc này trong mắt hắn còn hung tàn hơn dã thú, thời điểm nên động thủ cũng không cần lui về phía sau.
– Thanh Phong đại ca, cứu ta!
Vào lúc hắn đang suy nghĩ đã nhìn thấy Yêu Vô Thương bay tới, hắn vừa phi hành vừa thổ hổn hển.
– Tiểu tử, cho dù hôm nay ngươi tìm được giúp đỡ cũng phải giao ngọc bài ra
đây.
Yêu Vô Ngân cười khặc khặc, tâần thái hung tàn, nếu không phải Nhiếp Vân sớm nhìn thấy tình cảnh vừa rồi, chỉ sợ còn hắn còn cho rằng là thật, sẽ bị bọn chúng giấu diếm.