Sau khi cơm nước no nê, Huyền Thiên Lân lên tiếng hỏi: “Trương Thác sau khi cậu rời đi, chúng tôi đều đang nghĩ vì sao cái trận pháp kia không có tác dụng với cậu, cậu tu luyện khí như thế nào?”
Trương Thác lắc đầu: “Không biết.”
“Không biết?” Một đám người có chút nghi hoặc: “Trương Thác, cậu yên tâm chúng tôi tuyệt đối sẽ không…
“Tiền bối” Trương Thác cười khổ một tiếng, đánh gãy lời nói của ông: “Không phải là tôi giấu dốt, cũng không phải là tôi không muốn nói cho các vị tiền bối biết, chỉ là tôi ở trên phương diện tu luyện này thật sự là mù mịt không biết gì cả, tôi cũng vẫn luôn tìm tòi nghiên cứu, tôi thật sự không có phương pháp tu luyện đặc biệt gì, không sợ các vị tiền bối cười chê, tôi làm sao tu luyện được khí chính tôi cũng có chút không rõ ràng, lúc trước có thể nắm giữ được khí, càng là một chuyện bất ngờ.”
Huyền Thiên Lân nghe giọng điệu của Trương Thác, nhìn biểu cảm của Trương Thác, không hề giống đang nói dối, ông ta mở miệng nói: “Trương Thác nếu như cậu đồng ý, bây giờ tôi có thể giúp cậu xem tình trạng hiện tại của cậu”
“Đương nhiên, có Huyền Thiên Lân tiền bối chỉ điểm, tôi cầu còn không được” Trương Thác liên tục gật đầu.
Huyền Thiên Lân khoát tay áo: “Không có cái gì tiền bối hay không tiến bối, chúng tôi ở chỗ này bất quá cũng chỉ là một đám người bị nhốt ở trong lồng giam, nếu cậu đã nguyện ý quay lại, chúng ta chính là bạn bè, tuổi tác cái gì gì đó đối với chúng tôi mà nói, đã sớm không có ý nghĩa gì nữa rồi, nếu cậu không chê gọi tôi một tiếng anh cả cũng được.”
Vẻ mặt của Trương Thác vui mừng, lập tức mở miệng gọi: “Anh cả”
“Nếu cậu đã gọi tôi một tiếng anh cả, thì cái danh anh cả này cũng không phải để gọi chơi” Huyền Thiên Lân hơi động chân một chút, một giây sau liền xuất hiện ở trước người Trương Thác.
Trương Thác đứng ở phía đối diện, rõ ràng vẫn luôn nhìn chăm chằm Huyền Thiên Lân, nhưng hết lần này đến lần khác anh đều không nhìn thấy động tác của Huyền Thiên Lân, thậm chí quỹ tích mà Huyền Thiên Lân di chuyển anh cũng không nhìn ra, không phải Huyền Thiên Lân cố ý hành động như thế, chỉ là thực lực của ông ta quá mạnh, hơn ba trăm năm trước trên thế giới này có rất ít cao thủ, bây giờ bị nhốt ở nơi này vô số năm, không được ngự khí, chỉ có thể dựa vào bản thân mình, cho nên thực lực của ông ta đã tăng thêm một bậc so với lúc trước.
Một tay của Huyền Thiên Lân bắt lên bả vai của Trương Thác, ngón tay ở trên người Trương Thác bắt đầu di chuyển, sau đó thuận theo Thiếu Dương Đảm kinh của Trương Thác lượn một vòng, lại theo Thuận Quyết Âm Tâm Bao Kinh lượn thêm một vòng, mày nhăn lại.
“Anh cả, thế nào?” Người đàn ông thấp bé sốt ruột có chút không nhịn được hỏi.