Vân Yến nhướng mày, tiểu bạch liên này bị nam chính cùng nam phụ bỏ rơi, trở thành công cụ cho đàn ông phát tiết, bây giờ tâm lý lại không ổn định.
Cô chắc chắn cô không làm, vậy chỉ có Hạ Diễm thôi.
“Thôi thì cứ cho là cô đồng ý đi.”
Vân Yến nhắm mắt lại lẩm bẩm thứ tiếng gì đó, sau đó lại mở mắt ra dùng dao cắt tay mình lấy máu vẽ thành một biểu tượng kì lạ. Cô tới gần bế Cố Tiểu Điềm lên, mặc kệ cô ta điên cuồng phản kháng.
“Chị gái, em đang giải thoát cho chị đó, yên nào.” Vân Yến dụ dỗ Cố Tiểu Điềm, cô ta dường như còn chút tâm trí, đã ngoan ngoãn lại.
Cô đặt Cố Tiểu Điềm vào trong biểu tượng vừa vẽ, biểu tượng sáng lên, Cố Tiểu Điềm tắt thở.
“Cố Tiểu Điềm, tội nghiệt của cô, Vân Yến tôi đã chứng kiến. Thiên đạo, lấy lại hào quang nữ chính của cô ta, nếu không, vị diện của ngươi tan vỡ!” Vân Yến nheo nheo mắt nhìn Thiên Đạo đang cố gắng cứu Cố Tiểu Điềm.
Thiên đạo: run bần bật – ing.
“Tiểu tỷ tỷ Vân Yến, nếu không có nữ chính, vị diện của em sẽ mất cân bằng, sẽ tốn nhiều công sức phục hồi lắm.”
“Vị diện của ngươi còn gì để mất vậy?” Vân Yến cười lạnh, đây chỉ là vị diện sơ cấp, không những thế mà còn bị hư hỏng nặng.
Thiên đạo im lặng không dám phản bác.
Hệ thống bây giờ đã hiểu được quyền lực của cô, liền im lặng thắp nhang cho mình.
Hệ thống: “…” Tranh thủ ôm cái đùi vàng.
Năm tháng sau.
“Cả thế giới bây giờ đã trở lại bình thường, tang thi không còn, hòa bình đã trở lại với chúng ta.”
“Đúng vậy, phải nói đến công lao của tiến sĩ Sơ Việt và Lão Đại Cố Ninh.”
“Nhưng bây giờ tôi vẫn không biết họ làm sao để vận chuyển số thuốc giải đến khắp thế giới?”
“Chà! Chuyện này phải kể đến Lão Đại Cố Ninh, là nhờ cô ấy có dị năng hệ thủy.”
“Vậy chẳng phải cô ấy có bốn dị năng sao? Không gian, tinh thần, hỏa, thủy.”
“Chính xác! Cô nghe tin Dạ Tước định cầu hôn Cố Ninh chưa?”
“Oaaaa, hai người đó rất đẹp đôi nha, trai tài gái sắc…”
Dạ Tước hắt xì một cái, anh xoa mũi, chỉnh lại bộ vest trên người, trong lòng đang rất vui vẻ.
Hôm nay là một ngày quan trọng, là ngày Dạ Tước sẽ cầu hôn Cố Ninh.
“Thiếu gia! Tiểu thư Cố Ninh…cô ấy…” Một tên người làm chạy đến hấp tấp nói với Dạ Tước.
“Tiểu Ninh làm sao?” Dạ Tước nhíu mày.
“Cố Ninh tiểu thư…mất rồi, lí do mất là do ăn nhiều chocolate hết hạn.”
Dạ Tước:”???”
Hai ngày sau, cả thế giới tưởng niệm Lão Đại Cố Ninh, người đã cứu thế giới.
Mặc dù cái chết khá là kì lạ.
“Rời khỏi vị diện…. Thành công”
“Ký chủ, xuất sắc quá nha. Cả nhiệm vụ chính cùng nhiệm vụ phụ, nhiệm vụ ẩn đều thành công.”
“Ăn chocolate cũng không xong, vẫn còn nửa thanh mà.” Vân Yến nằm xuống thở dài.
“Ký chủ đến vị diện mới là có thể tiếp tục ăn ăn ăn chocolate!” Hệ thống bắt đầu dụ dỗ Vân Yến.
“Này…” Vân Yến nói với một giọng điệu rất nghiêm trọng.
“Có chuyện gì sao? Ký chủ?” Hệ thống hơi hoang mang.
“Hệ thống ngươi có bán giường ngủ loại king size không?”