“Cho em cắn lại một cái nữa, em đừng khóc được không?”
Dương Tuyết Hoa không thèm để ý đến Hoắc Đông Quân, cô còn chưa kịp quay đi thì hắn đã giữ lấy eo cô mà luận động mạnh mẽ, khiến đầu óc cô trở nên mụ mị hơn bao giờ hết, ngay cả hành động của bản thân lúc này cũng không thể kiểm soát được. Từng chuyển động của cơ thể cô đều bị Hoắc Đông Quân tuỳ ý chi phối, đến lúc cả hai cùng đạt được khoái cảm thì cô cũng sắp mệt đến mức ngất xỉu rồi…
Dương Tuyết Hoa lờ mờ nhìn đồng hồ đã gần bảy giờ tối, cô vừa mệt vừa đói bụng nhưng cô vẫn ưu tiên việc ăn uống lên hàng đầu…
Dương Tuyết Hoa đang định ngồi dậy thì cô đã bị Hoắc Đông Quân bế thốc lên mà tiến vào nhà tắm, hắn chậm rãi đặt cô vào trong bồn tắm lớn, sau đó xả nước ấm và cho thêm tinh dầu vào giúp cô thư giãn…
“Tắm đi, tôi sẽ gọi đồ ăn cho em…”
Hoắc Đông Quân ra ngoài liên hệ với trợ lý để cậu ta mang đồ ăn tới, tiện thể giúp hắn mua thêm vài bộ trang phục nữ cho Dương Tuyết Hoa, dù sao mấy việc này hắn tự mình làm cũng không tiện cho lắm…
Sau một lúc thì Dương Tuyết Hoa cũng rời khỏi nhà tắm, cô quấn khăn tắm bước ra ngoài để về phòng lấy quần áo, nhưng bất ngờ Hoắc Đông Quân lại ôm chầm lấy cô từ phía sau, hắn lặng lẽ cúi người xuống hít ngửi mùi hương thơm tho đang toả ra từ cơ thể cô…
“Thơm thật…”
Dương Tuyết Hoa cũng không đẩy Hoắc Đông Quân ra, cô tiếp tục đứng chọn quần áo để mặc cho đến khi hắn tự động buông cô ra mà bước vào phòng tắm.
Lúc Dương Tuyết Hoa ra ngoài thì cô đã thấy đồ ăn được đặt sẵn trên bàn, bên cạnh còn là túi đựng đồ của một số thương hiệu nổi tiếng, nhưng cô cũng không có ý định sẽ mở ra xem.
Đột nhiên tiếng điện thoại vang lên khiến Dương Tuyết Hoa giật mình, cô nhanh chóng tìm điện thoại của mình rồi nghe máy…
“Có chuyện gì mà giờ này cậu gọi cho tớ thế?”
Tố Lam đang gục nên đống bài tập xây dựng mà Hoắc Đông Quân cho, cô nàng bất lực chỉ biết giãi bày với Dương Tuyết Hoa…
[Bài tập giáo sư cho cậu làm đến đâu rồi? Sao tớ đọc mãi chẳng hiểu thầy ấy cho đề gì thế?]Dương Tuyết Hoa chợt nhớ đến đến bài tập mà Hoắc Đông Quân cho, hôm đó cô cũng mơ mơ màng màng nên quên béng mất chuyện này. Bây giờ làm bài chưa chắc đã kịp nộp…
“Tớ quên mất, cậu gửi đề cho tớ với, hôm đó đầu óc cùa tớ đi đâu rồi ấy…!”
Tố Lam chưa gì đã thấy có người còn gặp nguy hơn mình, e rằng lần này Hoắc Đông Quân sẽ cho Dương Tuyết Hoa điểm số thấp nhất lớp mà xem…
[Cậu chết chắc rồi! Thầy ấy ghim cậu từ kì này qua kì khác, cậu mà làm không kịp bài tập là thầy ấy đánh trượt cậu ngay đấy!]