Lăng Hàn cười nói, hắn không ngại cùng vị nữ hoàng này kéo dài chút thời gian.
– Tại sao trẫm phải nói cho ngươi biết?
Loạn Tinh nữ hoàng cười lạnh.
Lăng Hàn cười hì hì nói:
– Đây chính là ngươi tự tìm!
Hắn tóm lấy Loạn Tinh nữ hoàng, đặt nàng lên đầu gối, không nói hai lời liền trêu chọc lưu manh, đùng đùng đùng, đánh cái mông của vị nữ hoàng này.
Ở trong Hắc Tháp, hắn to lớn nhất… ngoại trừ Tiểu Tháp ra.
Xưa nay hắn không cho mình là quân tử gì, trước không có đẩy ngã vị nữ hoàng này hoàn toàn là bởi vì vấn đề nguyên tắc. Nhưng hai người ôm, sờ soạng, hôn, ở trong nguyên tắc của Lăng Hàn, đây chính là vợ của hắn.
Lẽ nào còn có thể để vị nữ hoàng này gả cho người khác? Đùa giỡn!
Bởi vậy, đánh mông nữ hoàng, hắn một chút áp lực cũng không có.
Nữ hoàng giãy dụa, quá mất mặt a!
– Đáng ghét!
Nàng cắn răng kêu lên, nhưng âm thanh quyến rũ như xuân thủy.
Rõ ràng hiện tại nàng là dáng dấp của Hồ Phỉ Vân, đẹp là đẹp, nhưng không xưng được họa thủy, nhưng trao đổi một cái linh hồn, mọi cử động của nàng đều phong tình vạn chủng, nữ nhân vị mười phần.
Lăng Hàn cười khà khà nói:
– Còn không thành thật?
– Ngươi muốn chết sao?
Nữ hoàng đại nhân giận dữ, nàng tuyệt đối không ngờ, Lăng Hàn ở trong hai năm đều tuân quy củ lại sẽ gan to bằng trời như vậy, lại đánh cái mông của nàng.
Nàng chỉ cảm thấy cái mông truyền đến từng trận tê dại, kỳ thực cũng không đau, nhưng giống như nhen nhóm một loại tình cảm nào đó trong cơ thể nàng, làm cho nàng không nhịn được kẹp chặt hai chân.
– Đã ngoan chưa?
Lăng Hàn cười ha ha, đánh phân thân cũng đã sảng khoái như vậy, vậy nếu như chân nhân thì sao?
Trong lòng hắn rung động, suýt chút nữa sói tru.
– Coi như ngươi… coi như ngươi thắng!
Nữ hoàng đại nhân không thể làm gì khác hơn là thỏa hiệp, hiện tại người ở dưới mái hiên a.
Lăng Hàn chưa hết thòm thèm nói:
– Sao không kiên trì một chút nữa, ta còn chưa đã ghiền, ai!
Loạn Tinh nữ hoàng nhất thời có loại kích động muốn phát điên, rất muốn cắn chết người này. Nàng hừ một tiếng nói:
– Ngươi muốn cưới trẫm, cũng không phải không được!
Ôm ôm hôn hôn, nàng lại không nỡ làm thịt nam nhân này, vậy tựa hồ chỉ có gả cho hắn.
Thân là nữ hoàng, nàng tự nhiên không thiếu khí phách, làm người làm việc cực kỳ quả đoán, tuyệt không dây dưa dài dòng, ra vẻ gượng ép.
– Có điều kiện gì, mở ra đi!
Lăng Hàn thoải mái nói.
– Lúc nào ngươi bước vào Sáng Thế Cảnh, trẫm liền gả cho ngươi!
Loạn Tinh nữ hoàng nói.
– Này này này, ngươi cũng quá không có thành ý đi!
Lăng Hàn lập tức nói.
– Thiên tài như ngươi, nhưng trăm vạn năm cũng chỉ có đạt đến Tinh Thần cảnh Đại viên mãn, vậy ta muốn cưới ngươi, chẳng phải cần đến hai ba triệu năm sao?
Cái tên này tự kỷ thật mạnh!
Loạn Tinh nữ hoàng thầm nói, bởi vì Lăng Hàn căn bản chưa từng hoài nghi mình không thể đạt đến Sáng Thế Cảnh, mà chẳng qua là cảm thấy muốn đạt đến một bước này cần thời gian có chút “lâu”.
Nhưng thật là lâu sao?
Nếu như hai ba triệu năm thật có thể đạt đến Sáng Thế Cảnh, vậy tuyệt đối là tiền vô cổ nhân, chí ít ở trong phạm vi nhận thức của nàng chính là như vậy, nhanh đến quá mức.
– Trẫm sắp đạt đến Tinh Thần cực cảnh, vậy đột phá Hằng Hà Cảnh tự nhiên là điều chắc chắn, nếu tu vi của ngươi không bằng trẫm, vậy có tư cách gì cưới trẫm?
Nàng từ tốn nói.
– Được!
Lăng Hàn vỗ tay một cái nói.
– Vậy ngươi liền ngoan ngoãn chờ, làm con dâu Lăng gia ta đi!
Loạn Tinh nữ hoàng hừ một tiếng nói:
– Nhưng trước đó, ngươi là hạ thần của trẫm, phải làm tốt bản phận của một hạ thần, nếu dám… a!
Nàng còn muốn cảnh cáo Lăng Hàn, nhưng không ngờ bị Lăng Hàn kéo đến, đặt ở trên đùi đánh mông.
– Ta nói nữ hoàng đại nhân, ngươi tính sai một điểm, cưới ngươi chỉ là một hình thức, không nên vọng tưởng khiêu chiến quyền uy của nam nhân ngươi!
—————