…
Không ít hoàng tại Tịch Dương Thành ở bên ngoài vài trăm dặm, đang đứng ở phía xa xem cuộc chiến rồi rối rít bình luận.
Đối với chuyện Huyền Thiên chém giết hoàng giả, không ít hoàng giả trong lòng không có chút tư vị, bọn họ tu luyện thành hoàng, xem sinh linh ở phía dưới hoàng giả đều là mấy con kiến hôi, hiện tại nhìn thấy một con kiến hôi xuất hiện ở trước mắt bọn họ giết chết hoàng giả, đương nhiên khiến cho bọn họ khó chịu.
Nhưng mà, hoàng giả ở đây cũng không có một người nào dám đi nhúng tay vào trận chiến đấu này, Tịch Dương Lâu có chín đại hoàng giả, ngoại trừ ngũ đại Kiếm Đế thế gia, ai dám đi trêu chọc một thế lực có chín đại hoàng giả cơ chứ?
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, lôi kiếp không biết đã đánh xuống bao nhiêu lần, bên ngoài Tịch Dương Lâu hoàng giả tụ tập ngày càng nhiều, chiến đấu ở bên dưới lôi kiếp, chín đại hoàng giả bị ba người Huyền Thiên, Yến Cô Thành cùng Thần Cơ tiên sinh công kích, cầng ngày càng ngăn cản không nổi nữa!
Bụp bụp bụp bụp bụp bụp bụp bụp!
Trong lúc đó liên tục có chín âm thanh vang lên, rốt cuộc, lần thứ nhất công kích, chiếc lồng phòng ngự chín tầng do chín đại hoàng giả tạo thành, đồng thời trong nháy mắt bị phá tan.
Lôi Đình Kiếm Khí giống như tia điện phá tan hư không, trong lúc đó, lại có một lớp khí của Huyền Thiên trong nháy mắt chém ra, bổ về phía chín đại hoàng giả.
Lạc Nhật Hoàng Hôn!
Yến Cô Thành cũng trong nháy mắt, đồng thời thi triển tuyệt chiêu thứ năm trong chiêu thức Húc Nhật Thuấn Sát Kiếm.
Thần Cơ tiên sinh vẫn như trước là sử dụng Âm Dương Đại Thủ Ấn đánh tới, bản thân Âm Dương Đại Thủ Ấn chính là tuyệt thuật của Thiênn Cơ, uy lực kinh người.
Ba người công kích, trong nháy mắt đã tiếp xúc tới gần chiếc lồng phòng ngự do chín đại hoàng giả một lần nữa muốn ngưng tụ, đương nhiên là không kịp cho nên đảnh phải ra tay ngăn cản.
Nhưng mà, bọn họ không thể nào ngăn cản được công kích của ba người Huyền Thiên, trong phút chốc, mọi ngăn cản của bọn họ đều biến thành nát bấy, chỉ có Âm Dương Đại Thủ Ấn bị đánh tan, Lôi Đình Kiếm Khí của Huyền Thiên cùng Kiếm Cương Lạc Nhật Hoàng Hôn của Yến Cô Thành, trong nháy mắt liền bổ vào cùng một mục tiêu.
A – – – – !
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết, trước ngực phía sau lưng của Xích Truy Phong, đồng thời xuất hiện một đạo vết thương cực lớn, đầu cũng bị bổ ra một nửa.
Phong Chi Áo Nghĩa của Xích Truy Phong vô cùng tinh thâm, tốc độ nhanh nhất, nếu mà đào tẩu, rất khó mà đuổi theo, Huyền Thiên cùng Yến Cô Thành mặc dù không có nói chuyện, nhưng mà ánh mắt của hai người trao đổi, cùng nhau hiểu ý, đem Xích Truy Phong trở thành mục tiêu thứ nhất bị chém chết.
Chín đại hoàng giả Xích Truy Phong, Vân Truy Nguyệt, Đồng Mặc Ngôn, Hoàng Hư Thánh, Thương Phá Đình, Kỷ Vô Chu, Trâu Thính Vũ, Đồng Kỵ Thu, Uông Thủy Nhai rất nhanh liền tụ lại một chỗ!
Tuy rằng trong lòng của Phong Nguyệt Nhị Tẩu đều hối hận, trong lòng của nhóm Đồng Mặc Ngôn được mời đến đây….cũng đang đem mười tám đời tổ tông của bảy đại thế lực hòang giả mắng mấy lần, nhưng mà giờ phút này lại không thể không cùng một phe với bọn họ.
Đồng Mặc Ngôn đợi bảy đại thế lực hoàng giả, hiện tại đối với nhân phẩm của Phong Nguyệt Nhị Tẩu cũng vô cùng khinh bỉ, nhưng mà giờ phút này cũng cần bọn họ giúp đỡ, hiện giờ đang là một con châu chấu đang cột cùng một sợi dây thừng với Phong Nguyệt Nhị Tẩu, chỉ có thể cùng tiến cùng lui.
– Yến Cô Thành – ! Phong Nguyệt Nhị Tẩu chúng ta không cừu không oán, cần gì phải đuổi tận giết tuyệt cơ chứ?
Xích Truy Phong quát to lên:
– Lần này vợ chồng chúng ta mạo phạm, chúng ta hướng Tịch Dương Lâu thỉnh tội, ngươi để cho hai vợ chồng chúng ta rời đi, đời này kiếp này, chúng ta không bao giờ bước vào lãnh thổ Tây Huyền một bước, từ nay về sau, nhìn thấy người của Tịch Dương Lâu đều nhượng bộ lui binh, như vậy được không – – ?
Đồng Mặc Ngôn cũng hô to lên:
– Chúng ta đều là thế lực hoàng phẩm, cần gì phải để cho cá chết lưới rách cơ chứ, chúng ta liều mạng phục mệnh, thì Tịch Dương Lâu chỉ sợ cũng phải có chỗ tổn thất, lần này là chúng ta không đúng, ngươi để cho chúng ta đi, chúng ta sẽ xuất ra đủ bảo vật để tiến đến bồi tội!