Không tốt, có chuyện!
Khương Tiểu Soái tì lên cửa nghe ngóng, hình như là tiếng gõ lên bàn, binh binh binh, tiếng gõ dày đặc, có tiết tấu lại mạnh mẽ.
Trong lòng giật nảy, không phải là có trộm chứ?
Trong ngăn kéo của bàn khám bệnh còn đựng hai bình hương kích dục nhập khẩu đó! Giữ gìn hai năm rồi, vẫn không nỡ lấy ra dùng, tuyệt đối không thể để tên trộm lấy mất!
Nghĩ thế, tháo cây gậy gắn ở trên cửa xuống, giơ lên xông vào.
“Mẹ nó mày không muốn sống nữa đúng không?’
Vào cửa chính là một tiếng gầm to mạnh mẽ đầy sức lực, gậy vung lên mở công tác, ánh đèn đến vô cùng bá khí.
Căn phòng lập tức sáng như ban ngày.
Ngô Sở Úy nằm trên bàn khám, mông trần, trên mông còn dính một cây gậy, thô hơn cả cái cây trong tay Khương Tiểu Soái.
Trì Sính vững như núi Thái Sơn, tay túm chặt cây gậy phía trước của Ngô Sở Úy, chơi đùa như chốn không người, lời nói ra cũng vững vàng như trước.
“Ai không muốn sống?”
Cây gậy trong tay Khương Tiểu Soái lập tức rớt xuống đất.
Trì Sính lại chuyển mắt nhìn gương mặt xấu hổ đỏ bừng của Ngô Sở Úy, hắn liền rút ra toàn bộ rồi lại húc mạnh vào, bàn khám mà cả bảy tám người cũng không nâng lên nổi lại bị hắn húc cho nhích đi mười mấy cm, húc cho chút xíu can đảm của Khương Tiểu Soái hồn phi phách tán, húc cho cái mông có ý đồ đào thoát của Ngô Sở Úy tê dại vô lực, run rẩy không thôi.
Sau đó, liền là một phen đưa đẩy khí thế ngất trời, mỗi một lần đều mạnh mẽ dữ dội.
Khương Tiểu Soái cứng đờ hơn ba phút, phần eo chắc nịch của Trì Sính giống như một cái mấy được lên dây cót, liên tục chuyển động nhịp độ cao, ngay cả hơi thở cũng không hề ngắt quãng. Không chỉ thế, còn có thể thản nhiên thoải mái nói chuyện với Khương Tiểu Soái.
“Sao rồi? Xem ý của cậu là muốn cùng chúng tôi chơi 3p sao?”
Khương Tiểu Soái lập tức bị chấn đến tận cửa.
“Cái này, làm phiền rồi, các người tiếp tục đi.”
Trên đường đi, nhớ lại tình cảnh vừa rồi, hai chân vẫn còn mềm nhũn, trăm nghe không bằng một thấy a! Uy mãnh tiên sinh quả nhiên danh bất hư truyền! Bây giờ phải làm sao đây? Đàn ông mà ngay cả chuyện bắn pháo cũng làm như giết người thế kia, nếu thật sự muốn giết dạng lang thang không có nhãn lực như hắn đây, sợ rằng ngay cả bã xương cũng không còn thừa!
Sao tôi lại xui xẻo như thế chứ? Sao tôi lại liên tục đụng phải hai người họ chứ?
Đợi đã!
Khương Tiểu Soái thắng xe thật gấp.
Liên tục đụng phải? Hai người họ? Họ? Hai? Má nó! Bắn pháo đó là hai người họ đó! Khương Tiểu Soái giống như mới vừa vỡ lẽ ra, con mắt bốc tia sáng đỏ máu, dẫm chân ga lao đi.
Quách Thành Vũ, tôi thao ba anh!!!!!
Khi Khương Tiểu Soái trở về chỗ ở của Quách Thành Vũ thì đã hơn ba giờ sáng, Quách Thành Vũ đã ngủ, Khương Tiểu Soái lại ở bên ngoài điên cuồng gõ cửa, ra vẻ muốn liều mạng.
Một phút sau, cửa chậm rãi mở ra, lộ ra gương mặt buồn ngủ biếng nhác.
“Trễ như thế đến gõ cửa nhà tôi, còn rên rỉ lớn tiếng như thế, cậu cơ khát đến cỡ nào vậy?”
Khương Tiểu Soái quát lên: “Quách Thành Vũ, mẹ nó anh…”
Còn chưa nói xong, cửa đã bị mở rộng ra, Quách Thành Vũ toàn thân trần truồng đối diện hắn. Một thân thịt chắc nịch, rõ ràng kích thích đến hai con mắt yêu thích phái mạnh của ai đó.
Khương Tiểu Soái mắc nghẹn.
Quách Thành Vũ tì một tay lên khung cửa, đôi mắt xếch lộ ra tia đỏ tà tính.
“Mẹ nó tôi làm sao? Nói tiếp đi.”
Nhuệ khí của Khương Tiểu Soái giảm đi hơn nửa, ngữ khí cũng chuyển ngoặc.
“Mẹ nó anh… sao lại cởi sạch như vậy?”
Quách Thành Vũ cúi đầu nhìn phía dưới, cố ý thò tay vào trong đám lông nghịch vài cái, cười gằn lên tiếng: “Cậu là bác sĩ, nên biết ngủ lõa tốt cho sức khỏe chứ?”
Khương Tiểu Soái bị động tác hạ lưu của Quách Thành Vũ làm cho tâm phiền ý loạn.
Quách Thành Vũ cố ý hỏi: “Trễ như thế đến tìm tôi, có chuyện gì sao?”
Khương Tiểu Soái nghẹn hồi lâu, cứng rắn phun ra hai chữ: “Không có.”
Xoay người muốn đi, lại bị Quách Thành Vũ giữ chặt lấy.
“Đã đánh thức tôi rồi, còn không vào nói vài câu thì không mấy thích hợp đúng không?”
Khương Tiểu Soái lạnh mặt tách cánh tay của Quách Thành Vũ ra: “Có gì không thích hợp?”
Quách Thành Vũ không biết mò từ đâu ra một cái bình nhỏ, đưa cho Khương Tiểu Soái nhìn: “Tôi phát hiện trong ngăn tủ của cậu giấu không ít đồ tốt, chẳng hạn cái bình hương kích dục này, tôi rất thích.” Nói xong nhẹ lắc trước mũi Khương Tiểu Soái.
Khương Tiểu Soái đột nhiên cảm thấy, đứng trước mặt mình lúc này không phải là một tên vô lại tươi cười giả tạo, mà là một con rắn hổ mang mang kịch độc.
“Đi thôi!”
Quách Thành Vũ kéo Khương Tiểu Soái mơ mơ hồ hồ vào trong.
Cái mông của Ngô Sở Úy theo gót cái trán của y, lần đầu tiên tổn thương nghiêm trọng, phải nằm cả tuần lễ mới thấy chuyển tốt. Lần thứ hai cũng cùng một cường độ như thế, nhưng lại chỉ mất ba ngày đã nhảy nhót hoạt bát.
Cái mông sau khi hồi phục không chỉ không có bất cứ hậu di chứng nào, hơn nữa còn chắc nịch dẻo dai hơn cả trước kia. Cái này toàn bộ đều nhờ vào sự tận tâm điều dưỡng của Trì Sính, mỗi ngày mười mấy thứ dược liệu quý giá phối hợp, đủ các loại thủ pháp ma sát khoa học, có thể nói là bỏ vốn thật lớn, quyết chí tạo nên một cái mông chuyên thuộc dành cho Trì lão gia.