Còn Vân Song và Vũ Song, Vân Song một năm trước đã vào phủ Đại Hoàng tử, có lẽ nàng ta không tiếc sức lực muốn hại chính mình để được thưởng thức như Mộng Cơ, hoặc có lẽ là Đại Hoàng tử cảm thấy mông nàng ta dưỡng rất tốt, muốn nàng ta sinh cho một đứa con trai, tóm lại, không biết nàng hạ thủ đoạn như thế nào, hay là Kim Phong Hoa nhàm chán thò một chân vào, nàng ta vác cái bụng đang mang thai đi vào phủ Đại Hoàng tử, hiện tại ngay cả thiếp cũng không phải. Còn Vũ Song, Tiên Y đã rất lâu không nghe được tin tức của nàng ta, ghen tị với ái thiếp được người khác sủng ái bên ngoài, nghĩ chắc cũng không nhảy nhót được bao lâu.
Đây đều là chuyện nhỏ, cũng là chuyện bát quái (tin đồn, nhiều chuyện) Kim Phong Hoa tự phụ trách nói cho nàng nghe. Mấy tin này thậm chí còn không kích thích bằng việc nàng thấy có sát thủ vừa tiến vào nhị môn, còn chưa có kịp vung đao đã bị bóp gãy cổ. Nói thật, nàng thật sự rất bội phục Mộng Cơ mấy năm nay siêng năng sai sát thủ tới, cũng tiếc món tiền nàng ta tiêu để thuê sát thủ, trong thời gian này tốc độ bọn chúng bị đập chết, phỏng chừng còn không bằng tốc độ huấn luyện đồng thời một đoàn sát thủ, cho nên có thể nói, bọn Kim Phong Hoa cũng coi như là vì dân trừ hại, nhỉ?
Tiên Y cũng cảm thấy kì quái Kim Phong Hoa vì sao lại không dứt khoát trực tiếp bóp gãy cổ Mộng Cơ cho lẹ, giống như căn bản hắn không muốn cho ả ta được lợi như vậy, huống chi sau lưng ả còn có Đại Hoàng tử, Kim Phong Hoa nói, lúc này đối đầu với Đại Hoàng tử, cũng không có chỗ tốt. Vì thế cái chết thoải mái chỉ sợ Mộng Cơ không hưởng thụ được rồi.
Tiên Y không biết Kim Phong Hoa nói mấy năm nay sẽ đem mọi chuyện kết thúc là ý gì, nhưng ngay cả một phụ nhân khuê phòng như nàng cũng đều hiểu rõ, Phái quốc sợ là đang muốn loạn, giống như giá hàng ở Vịnh Châu mới được bình ổn không lâu trước, nhưng gần đây quân tư lại xảy ra vấn đề, các tướng sĩ ở biên cương cứ như vậy sống trong thời tiết bị băng tuyết bao trùm, lại bỏ tơ liễu vào áo bông, quả thực giống như phát rồ. Ngay cả nhị ca Kim Thành Nghiệp của Kim Phong Hoa cũng gửi thư tới xin giúp đỡ, nghe nói lượng vũ khí bằng không đủ, nếu Xuy quốc thật sự đánh tới, vậy thật sự rất đáng sợ. Nhưng mà, Hoàng đế rất bình tĩnh, ông ta vẫn luôn để Trịnh Dịch Hiên đi vuốt mông Đại Hoàng tử, cho dù dân chúng trong nước đã oán khí bay đến một đẳng cấp chưa từng có.
Cảm giác có người đang kéo quần áo, Tiên Y lấy lại tinh thần vuốt khuôn mặt nhỏ của nữ nhi, đời trước nàng đã rất thích các bé gái nhỏ, kiếp này chẳng những có, còn rất xinh đẹp, chỉ là đứa bé này có tính tình khó nắm bắt y chang Kim Phong Hoa, làm nàng cảm thấy nhi tử mới là nàng sinh, còn nữ nhi là do Kim Phong Hoa tự sinh ra.
“Con đừng lo lắng, đều là thân thích, sẽ không làm khó con.” Cam Lộ Quận chúa ngồi đối diện nàng ôm Du nhi, cười vô lo vô nghĩ.
Tiên Y liếc mắt nhìn nàng ấy một cái, nàng căn bản không có khẩn trương, mà là thất thần, huống chi lại không phải nàng mời Cam Lộ cùng nàng tiến cung, là nữ nhân này mặt dày mày dạn một hai phải tới cùng.
“Nữ nhi ngươi không phải mang thai sao? Sao ngươi còn có thể nhàn nhã được như vậy?” Lưu Li sau khi về nhà, ở không đến hai năm đã được gả ra ngoài, cũng không gả cho hào môn gì, mà là gả cho một học sinh của phu quân Cam Lộ, cũng không phải tham gia chính trị, trong nhà học y, hình như còn có quan hệ đồng môn với Thạch lão đại phu, nhưng trượng phu Lưu Li là người tốt, Tiên Y đã gặp qua, chỉ là nàng chỉ nói một câu trước mặt Kim Phong Hoa, đó là một nam nhân ấm áp, nàng lại chưa từng được thấy qua thiếu niên kia, thậm chí ở nhà Lưu Li hắn ta cũng chưa từng đi qua, thật là tiếc nuối.
“Bà bà con bé hầu hạ nó rất tốt, không cần ta quản. Ai…Ta hiện giờ chỉ thích nhi tử ta có thể sinh một cháu gái cho ta.” Còn chưa thăng cấp làm mẹ chồng nên Cam Lộ rất khát khao nhìn Linh Linh, ở kinh thành phỏng chừng không ai không thích một tiểu cô nương cười một cái đã làm người ta muốn mù mắt.
“Nghe nói gần đây Phong quốc kia có cái gì Nhiếp chính vương tới, sợ là phu quân của ngươi và ta đều sẽ phải vội vã hơn.” Kim Phong Hoa quản lí tài vụ, đại sứ ngoại quốc tới nhất định sẽ phải bỏ tiền, làm dự toán gì đó, còn Ôn phu tử là giới học thuật quyền uy của Phái quốc, tham quan gì đó, cũng bị làm phiền.
Cam Lộ bĩu môi, mấy thứ đó đúng là không thể làm cho đầu được ngơi nghỉ, nàng từ trước đến giờ rất ít lọt vào tai, nghe thấy cũng như không nghe.
Vào cung, Tiên Y ôm nhi tử xuống xe, lại buông nữ nhi xuống, đợi cho sau khi Cam Lộ bước xuống xe, nàng xoay người, liền thấy Du nhi đang tự cầm khăn lau khoé miệng giúp Linh Linh, chỉnh lại quần áo, bộ dạng nghiêm túc ấm áp kia, làm nàng nhịn không được nhếch khoé miệng, quả nhiên nàng vẫn thích nam tử ôn hoà gì đó đi.
Cam Lộ muốn đi gặp lão cung phi trong cung, Tiên Y sau khi từ biệt nàng ta, đi theo cung nữ hướng tới tẩm cung của vị Kim tần phi, dọc đường đi, Tiên Y nắm tay Du nhi, Du nhi nắm tay Linh Linh, thẳng đến khi Tiên Y cảm thấy Linh Linh đi không được nữa mới bế bé lên, Bích Tỉ đi theo phía sau cũng ôm Du nhi vào lòng. Kim tần này lúc trước chỉ là phẩm vị quý nhân, vẫn luôn chịu khổ trong cung, Kim gia Hoành thành lúc trước thật sự không lớn mạnh, cho nên Hoàng đế cũng không để bà vào trong mắt, thẳng đến khi Kim Phong Hoa vào Hộ bộ, Kim Thành Nghiệp có chút uy vọng trong quân, bà mới có thể ngồi vào vị trí tần vào lúc tuổi già sắc suy, cũng coi như có lên có xuống, ít nhất so với một vài vị đã già trong cung còn là cung phi hạ phẩm thì tốt hơn nhiều. Hoàng thượng không có mệnh có nhi tử, Kim tần tuổi còn trẻ không được sủng ái, tất nhiên là không có con, trong cung trừ Vưu phi được ở bên ngoài cùng nhi tử, mẹ đẻ của Đại Hoàng tử đã sớm quy thiên, còn mẹ đẻ của Ngũ Hoàng tử sau một năm sinh con đã không ổn, sau bị Hoàng thượng đưa luôn cho Trang tần được sủng ái, chỉ là cho nhi tử, lại không thăng phân vị cho nàng, ngay cả nhà mẹ đẻ của nàng cũng chỉ ở kinh thành, đến cả thượng lưu cũng không phải. Mắt nhìn Đại Hoàng tử sắp thượng vị, có thể nhà mẹ cùng Ngũ Hoàng tử sẽ không thể sống nổi, thật sự không biết là Trang tàn có con trai là có tương lai hi vọng tốt, hay là cả đời vô sủng tới tuổi trung niên dựa vào con nối dõi của huynh đệ nhà mình được ngồi vào vị trí quý tần như Kim tần thì tốt hơn.
Tác giả có lời muốn nói: A a a, hi vọng mọi tuyến đều thông, có cái gì bị khác sót không nhỉ, Nhiếp chính vương của Phong quốc cũng đã xuất hiện, hẳn là không có đi 〒▽〒
Nói đến ấm nam gì đó, mấy chương sau sẽ là loại hình của nam chính, Tứ Tâm thật hiếm khi cháo ~