Hồ Phỉ Vân ngẩn gáy ngọc, có vẻ tràn ngập tự tin với Lăng Hàn. Ở trong lòng nàng, Lăng Hàn vẫn có hình tượng vô địch, hiện tại đương nhiên cũng không ngoại lệ.
– Cười chết người, bị Thần Nữ Lô nhốt lại, còn muốn vươn mình?
Phù Lương Dạ khinh thường nói.
Can Thi Vân cũng cười gằn nói:
– Ngươi nói cuồng đồ này còn chưa chết, vậy bảo hắn kêu một tiếng nghe chơi!
Oành!
Đúng lúc này, trên vách lô xuất hiện quyền ấn lần nữa, bếp lò cũng lắc lư.
Chuyện này… mới vừa nói bảo hắn kêu một tiếng, hắn thật có phản ứng, quyền lực kinh khủng như thế đủ chứng minh hắn còn sinh long hoạt hổ.
Sắc mặt của Can Thi Vân, Phù Lương Dạ tái xanh, đây là trần trụi làm mất mặt, đánh cho đùng đùng đùng vang dội a.
Hồ Phỉ Vân không khỏi cười duyên, nàng biết, Lăng Hàn làm sao có khả năng bị bếp lò nho nhỏ này nhốt lại?
Mà ở trong Thần Nữ Lô, Lăng Hàn đã hoàn thành nghiên cứu thần văn thứ nhất, bởi vậy, hắn lại bắt đầu “đập thiết”, đánh rơi Thần Thiết ở phụ cận, tìm hiểu.
Hắn có Hắc Tháp, một ngày bằng một năm, đây là tốc độ cỡ nào?
Sau một trận loạn đập, thần văn thứ hai hoàn chỉnh xuất hiện, Lăng Hàn ghi vào trong đầu, sau đó tiến vào Hắc Tháp, ở dưới Luân Hồi Thụ tìm hiểu, mau chóng hóa thần văn này thành lĩnh ngộ của mình.
Ở trên Sơn Hà của hắn, đã lặng yên có thêm một đạo thần văn hỏa diễm.
Hắn rất nhanh lại ra Hắc Tháp, oành oành oành… một trận đập, hiện ra thần văn thứ ba, sau đó đi tìm hiểu.
Người bên ngoài lại không biết tình huống, từng cái không hiểu ra sao, cách một lúc liền cuồng đập một trận, đến tột cùng ngươi đang làm trò quỷ gì? Nói hắn sắp bị luyện hóa, mỗi lần tên này đều đập đến kinh thiên động địa, cho thấy lực lượng đáng sợ, nhưng muốn nói hắn có thể phá lô mà ra, thì lâu như vậy vẫn chưa xong.
Ngươi đến cùng là muốn ồn ào loại nào a!
Cái này thật khiến người ta phát điên.
Hơn nửa ngày sau, Lăng Hàn đã phá hết thảy vách trong của Thần Nữ Lô, quan sát, nắm giữ tất cả thần văn, hắn chưa hết thòm thèm, thầm nghĩ nếu có thể tìm hiểu Thần Nữ Lô chân chính thì tốt rồi.
Đáng tiếc, kia là chí bảo của Can gia, làm sao có khả năng để hắn tìm hiểu?
Nói như vậy, Thần khí đều là võ giả lấy ý chí võ đạo của bản thân ôn dưỡng ra, lạc ấn xuống lĩnh ngộ của mình, lấy hình thức thần văn cụ hóa ra, bởi vậy, tìm hiểu thần văn thì tương đương với tìm hiểu đại đạo.
Đương nhiên không phải hết thảy Đạo đều đáng giá tìm hiểu, có điều có đáng giá hay không, nhìn một chút tự nhiên liền biết, thân là Thần linh lẽ nào ngay cả chút phán đoán ấy cũng không có?
Có điều, nếu thần văn đã tìm hiểu xong, vậy thì không có đạo lý ở lại chỗ này.
Lăng Hàn thở dài, sao không cho hắn thêm mấy cái thần văn đến tìm hiểu chứ, thần văn liệt diễm này cho hắn giúp đỡ rất lớn.
Oành oành oành oành!
Hắn bắt đầu phá hoại, toàn lực bạo phát, hắn như một nộ viên, Thần Thiết tầng tầng rớt xuống.
Mặc dù Thần Nữ Lô này là hàng nhái, nhưng cực kỳ tinh xảo, tổng cộng có chín tầng Thần Thiết đúc thành, lại thêm còn có thần văn khảm ở trong đó, uy lực vô cùng, căn bản là cứng rắn không thể phá vỡ!
Chí ít ở trong Sơn Hà Cảnh là như vậy.
Nhưng gặp phải quái thai như Lăng Hàn thì lại là chuyện khác, phải biết thể phách của hắn có thể so với Thần Thiết cấp năm, lại thêm lực lượng siêu Thất Tinh, quả đấm của hắn hầu như có thể so với Thần khí cấp năm.
Ở trước mặt hắn, Thần Nữ Lô thì đã làm sao, bị đánh tan từng tầng từng tầng.
Thanh âm oành oành oành vang vọng, mọi người đã tập mãi thành quen, bởi vì mỗi cách một quãng thời gian bọn họ sẽ nghe được động tĩnh như vậy. Nhưng rất nhanh bọn họ phát hiện, lần này không giống.
Bởi vì, thanh âm oành oành oành kéo dài quá lâu.
Ầm!
Chỉ thấy một nắm đấm đột nhiên từ trong Thần Nữ Lô dò xét đi ra, mà bếp lò sớm đã bị đánh cho biến hình cũng hiện ra một vết nứt to lớn. Oành, một tiếng vang thật lớn, vết nứt mở rộng, hiện ra một khuôn mặt trẻ tuổi.
Là Lăng Hàn!
Hí!
Mọi người hút vào khí lạnh, nhìn hắn thong dong, hiển nhiên một chút tổn thương cũng không có.
Đây chính là Thần Nữ Lô a, lại bị đánh nổ, mà người khởi xướng lại đánh rắm không có!
—————