– A, a, vậy thì ra đây là phụ thân Tiêu Tiêu sao? Đó là Viêm Đế sao? Oa, ta rốt cục ta cũng đã nhìn thấy một con người bằng xương bằng thịt!
Ở bên cạnh Tiêu Tiêu, Lâm Tĩnh trợn to mắt, hiếu kỳ không ngớt.
Tiêu Tiêu cong miệng lên, nói:
– Cha luôn biét cách xuất hiện đúng thời khắc sống còn nhỉ, một người cha đáng ghét, sau khi trở về ta nhất định phải báo việc này với A di trị tội người!
– Khặc ngươi tiểu nha đầu này thực sự là không nói đạo lý, ta không phải cố ý đến muộn mà ta định vị vùng không gian này cũng phải cần một quãng thời gian a!
Một thanh âm đột nhiên vang lên, trước mắt ba nữ không gian vặn vẹo, chỉ thấy được bóng người Viêm Đế xuất hiện ở trước mặt, bất quá lúc này hắn bất đắc dĩ nhún nhún vai, hoàn toàn không có chút gì là thân phận uy nghiêm của một vị Viêm Đế.
Tiêu Tiêu khẽ nhếch môi lên, không phản ứng.
Viêm Đế cười híp mắt đưa tay ra xoa xoa tóc Tiêu Tiêu, sau đó còn quay nhìn về Lâm Tĩnh và Cửu U hỏi thăm một chút, dáng dấp ôn hòa khiến cho đến hai nữ đều ngẩn người.
– Trước tiên ta giải quyết những vấn đề tại đây, lần này các ngươi rơi vào một cái sọt cũng không nhỏ.
Viêm Đế cười cợt, sau đó xoay người đi tiến tới bên cạnh Mục Trần, đánh giá một thoáng sau đó, xòe bàn tay vỗ vỗ lên bả vai, cười nói:
– Làm rất tốt, tiểu huynh đệ, người xứng đáng là nam nhi.
Mục Trần hiển nhiên cũng không nghĩ tới vị đại nhân vật chỉ cần dậm chân một cái này là có thể khiến cho toàn bộ đại thế giới đều run run lên lại không hề toát ra vẻ uy nghiêm cùng cao ngạo mà nói chuyện với hắn, lúc này cũng hơi lúng túng gãi gãi đầu nói:
– Cũng không thể chết ở trước mặt nữ nhân.
Viêm Đế nghe vậy, có chút thưởng thức nhìn Mục Trần một chút, sau đó gật gù, cười nói:
– Bất quá ta vẫn phải cảm tạ ngươi đã cứu Tiêu Tiêu, phần nhân tình này, ta sẽ nhớ tới.
Tiếng nói vừa dứt, hắn cũng không đợi Mục Trần nói gì, mỉm cười nói:
– Được rồi, chuyện tiếp theo, để ta giải quyết.
Mục Trần gật gù, trực tiếp lui về phía sau, dù sao loại cấp độ này này giao phong, hắn cũng không thể tham gia. Mục Trần lùi về sau, Viêm Đế thì tiến lên, theo hắn tiến lên, khí thế trong thiên địa này phảng phất vào lúc này xuất hiện một luồng áp lực vô hình, bắt đầu bao phủ thiên địa.
Thời điểm trước khi Viêm Đế giáng lâm, nguyên bản khuôn mặt vị Ma Đế kia vẫn đang hài hước, hiện tại đã thu liễm lại, thay vào đó là một vẻ mặt nghiêm túc.
Hiển nhiên, từ trên người Viêm Đế, hắn nhận ra được khí tức nguy hiểm, loại khí tức này làm cho hắn hơi cảm thấy chấn động, bởi vì hắn phát hiện, người trước mắt cho hắn cảm giác nguy hiểm, so với vị Thiên Đế năm đó tựa hồ còn muốn cao hơn một ít.
Điều này làm cho hắn có chút khó mà tin nổi, không nghĩ tới đại thế giới hôm nay, dĩ nhiên lại xuất hiện một nhân vật đáng sợ như vậy, việc này đối với ngoại vực tộc bọn hắn mà nói, không là tin tức tốt gì.
– Không nghĩ tới, lúc trước đại thế giới hầu như xuất ra hết hết thảy các cường giả đỉnh cao tồn, mới miễn cưỡng tồn tại, mà hiện tại, không ngờ lại xuất hiện ngươi cấp độ bực này, có thể khiến người ta tiếc nuối.
Ma Đế trầm thấp lên tiếng, nếu như hôm nay chỉ đến một vị thiên chí tôn tầm thường, vậy hắn có đầy đủ tự tin toàn thân trở ra, nhưng trước mắt loại tự tin kia gần như không có vì dù sao hắn vừa sống lại không ở trạng thái đỉnh cao.
Viêm Đế khẽ mỉm cười, nói:
– Không biết.
– Bên trong Thiên, Huyền, U, ngươi thuộc về cấp độ gì?
Cái gọi là “Thiên, Huyền, U”, chính là ba cấp độ Ma Đế bên trong vực ngoại tộc, chỉ là loại tin tức này, cường giả tầm thường bên trong đại thế giới hoàn toàn không biết.
– Không nghĩ tới ngươi đối với ngoại vực tộc chúng ta, cũng có chút hiểu biết.
Vị Ma Đế kia nghe vậy, cũng hơi kinh ngạc nói.
Mười ngón thon dài của Viêm Đế gảy gảy, từng sợi từng sợi lửa phún ra, nói:
– Những năm gần đây bại trong tay tay không dưới mười vị Ma Đế, làm sao ta có thể không biết?
Thanh âm thản thản, nhưng mà tiếng nói ra, vô số cường giả đỉnh cao ở đây đều là có chút biến sắc, ánh mắt kính nể nhìn hắn, phải biết, mỗi một vị Ma Đế, đều là cấp độ thiên chí tôn, nhưng mà bại trên tay Viêm Đế không dưới mười vị? Đó là chiến tích kinh khủng đến mức nào a.
Con ngươi Ma Đế vào lúc này hơi co lại, thời khắc này, hắn biết được nam nhân trước mắt, chân chính là đại địch của ngoại vực tộc bọn họ, nhân vật này quả thực so với Thiên Đế còn nguy hiểm hơn.
Hắn hít sâu một hơi, ánh mắt vào lúc này trở nên u ám:
– Bản tọa là Thôn Thiên Ma Đế.
Ánh mắt Viêm Đế, vào lúc này chợt giật giật có chút cảm thán nói:
– Hóa ra là một vị Thiên Ma đế, chẳng trách có thể cùng Thiên Đế chống lại.
Thiên Ma đế, cấp độ này bên trong đều là tồn tại đứng đầu.
– Các hạ là người phương nào?
ngữ khí Thôn Thiên Ma Đế trầm thấp, ma khí ở sau thân thể hắn dần dần phun trào, không gian vào lúc này bắt đầu đổ nát, một luồng ma uy khủng bố lặng yên tràn ngập.
Viêm Đế giơ bàn tay lên, trong lòng bàn tay rực rỡ hỏa diễm ngưng tụ thành một đóa hỏa liên đang xoay chầm chậm.
Hắn hướng về phía Thôn Thiên Ma Đế nở nụ cười, âm thanh bình thản vang lên.