Đinh Thu Huyền quay đầu nhìn Giang Nghĩa, cứ luôn cảm thấy chuyện này có liên quan tới Giang Nghĩa.
Nhưng mà cô suy nghĩ lại, Giang Nghĩa không thể nào có năng lực lớn như thế. Mặc dù bây giờ anh đã ký rất nhiều hợp đồng, cũng có không ít tiền, nhưng mà có tiền không có nghĩa là có quyền.
Cục vệ sinh và cục cảnh sát, hai bên đều là người của chính phủ, Giang Nghĩa chỉ là dân thường thấp kém thì làm sao có thể điều động bọn họ?
Thế là, Đinh Thu Huyền cũng không hỏi mà lái xe về nhà.
Bọn họ về đến nhà, Đinh Nhị Tiến vừa mới tắm xong chuẩn bị đi ngủ, nghi ngờ hỏi: “Ủa, sao bọn con lại về nhà, không ở bệnh viện hả?”
Đinh Thu Huyền khoác tay: “Đừng nói nữa, gặp phải một vài chuyện bực mình, vẫn nên về nhà ngủ mới thoải mái hơn.” Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.
Hai người đi vào trong phòng, khóa trái cửa phòng lại.
Không đợi Đinh Thu Huyền ngồi xuống nghỉ ngơi, Giang Nghĩa liền ôm lấy eo cô, đè cô xuống giường.
“A… anh làm cái gì vậy?” Đinh Thu Huyền giật mình.
“Em nói xem anh muốn làm cái gì?” Giang Nghĩa cười xấu xa: “Chúng ta đã cá cược với nhau rồi, em thua thì phải sinh em bé cho anh.”
“Đừng mà, em không muốn…”
Ngoài miệng thì nói không muốn, nhưng mà gần như là Đinh Thu Huyền không hề phản kháng chút nào, đồng thời trong lòng còn có chút chờ mong.
Điểm xấu hổ chính là Giang Nghĩa đang chuẩn bị hành sự, đột nhiên trái tim lại co rút đau một trận.
Đụng vào vết thương.
Cho dù là chiến thần Tu La thì cũng không có khả năng chống lại vận mệnh.