Hai người bọn họ giống như khán giả xem kịch, im lặng ngồi trong xe thưởng thức vở kịch sắp bắt đầu.
Náo nhiệt rồi đây.
Vốn dĩ bệnh viện đã “ngủ”, lập tức liền bừng tỉnh.
Sau khi cục vệ sinh kiểm tra đột xuất thì phát hiện có rất nhiều nơi không phù hợp với tiêu chuẩn, hút thuốc trong phòng bệnh vẫn còn nhẹ, còn có rất nhiều phương diện khác có vấn đề lớn.
Bệnh viện này toàn thân đều là sâu mọt.
Kết quả xử lý cuối cùng chính là ngừng kinh doanh chỉnh đốn ba tháng, phạt một nghìn năm trăm tỷ, đồng thời còn phải chuyển tất cả các bệnh nhân sang bệnh viện khác, chi phí phát sinh toàn bộ đều do bệnh viện chi trả.
Xử lý như thế, coi như bệnh viện này hoàn toàn sụp đổ, không cố gắng thêm bảy tám năm thì chắc chắn không vực dậy nổi.
“Đáng đời.” Đinh Thu Huyền cười vui vẻ, cục tức trong lòng đã có thể trút ra.
Như vậy vẫn còn chưa xong.
Cục vệ sinh còn chưa đi thì xe của cục cảnh sát lại đến, có vài cảnh sát xông vào trong bệnh viện.
“Sao ngay cả cảnh sát cũng đến vậy?” Đinh Thu Huyền tò mò hỏi.
“Không biết, có lẽ là bởi vì có người nào đó không tuân theo pháp luật phạm phải tội lớn, cho nên mới có sự xuất hiện của cảnh sát.” Giang Nghĩa thuận miệng nói.
Trên thực tế, đây cũng là do Giang Nghĩa sắp xếp.
Kim Khắc Trung, doanh nhân nổi tiếng gì chứ, chính là một tên tội phạm buôn lậu, đã sớm nằm trong danh sách đen của Giang Nghĩa, vẫn luôn chờ có cơ hội để xử lý anh ta.
Ngày hôm nay Kim Khắc Trung chủ động chạm vào họng súng, bây giờ còn không xử lý anh ta thì chờ đến khi nào nữa?
Đinh Thu Huyền vẫn luôn nhìn về phía cửa chính bệnh viện, cô rất muốn biết rốt cuộc là cảnh sát vào đó làm cái gì.
Cuối cùng, mười phút sau, cô nhìn thấy cảnh tượng mà mình muốn thấy.