“Tổng giám đốc, nên làm gì bây giờ?” Chuyện này rất nghiêm trọng, thư ký Lưu cũng không dám tự quyết định: “Tôi vừa điều tra, video này là do cá nhân upload, là số điện thoại di động mới đăng ký, nếu chúng ta xóa bỏ, chỉ sợ người kia sẽ còn đăng nữa, đến lúc đó chỉ sợ đăng càng khó nghe hơn.”
Thư ký Lưu nói xong thì dừng lại một lát, trên mặt thoảng qua vẻ phức tạp: “Sợ rằng là ông cụ cho người ta quay video rồi đăng lên.”
Thư ký Lưu cũng phần nào hiểu rõ thủ đoạn của ông cụ, ông cụ Nguyễn thật sự là chuyện gì cũng có thể làm ra được.
Sắc mặt Nguyễn Hạo Thần càng ngày càng trầm xuống, đôi mắt cũng càng ngày càng lạnh lẽo.
“Điều tra dãy số mới kia.” Lúc này giọng nói Nguyễn Hạo Thần lạnh như có thể đóng băng người ta trong nháy mắt.
Rất rõ ràng, ông cụ đi tìm Tô Khiết, vì vậy có thể là trước đó ông cụ đã sắp xếp người quay video.
Nhưng, trước giờ Tô Khiết quan sát rất kỹ càng, nếu như trước đó ông cụ sắp xếp người quay video, chắc chắn sẽ có nhiều điều bất thường, Tô Khiết không thể nào không phát hiện ra.
Vì vậy, Nguyễn Hạo Thần cảm thấy có lẽ chuyện này còn có điều bí ẩn, bây giờ quan trọng nhất là tìm ra người upload video kia đã.
Nguyễn Hạo Thần rất rõ ràng, xóa video rất đơn giản, nhưng lại không cách nào ngăn cản hiểu lầm của mọi người đối với Tô Khiết.
Vì vậy, nhất định phải điều tra chuyện này rõ ràng, nhất định phải cho tất cả mọi người hiểu rõ chân tướng.
“Tổng giám đốc, Tổng giám đốc, có người bình luận ở bên dưới video, nói ông cụ bị thương nhập viện rồi.” Thư ký Lưu cầm điện thoại, vốn dĩ muốn thoát ra, nhưng sau khi nhìn thấy đằng sau có thêm bình luận, cuống quít quay trở lại.
“Bây giờ, bình luận bên dưới video càng điên cuồng hơn rồi, thậm chí có một số người nói mợ chủ ép ông cụ nhảy lầu, nói mợ chủ là hung thủ giết người…” Thư ký Lưu xem những bình luận đó, càng xem càng khiếp sợ: “Những người đó đều đang kêu gào muốn bắt mợ chủ lại, còn muốn mợ chủ đền mạng, những người đó quả thật ai ai cũng điên cả rồi…”