Thanh niên thấp lùn không bị thương, chật vật bò dậy sắc mặt tái nhợt, cũng không thể tin nổi nhìn về phía Chung Văn Thư. Hắn làm như thế nào? Không phải không thể công kích sao?
– Là khí thế!
Trong đám người đột nhiên có người nói. Lúc trước một đám ô hợp tiến vào Phòng đấu giá đã từng bị bốn thị về Thần Hải Cửu Vẫn liên thủ phát ra khí thế quét ra ngoài. Không gian trong mơ này cấm chém giết sống mái, cấm sát khí nhưng là cũng không cấm khí thế.
Chung Văn Thư hiển nhiên là phát hiện điểm này cho nên mới ra tay không kiêng nể gì. Cho nên thanh niên thấp lùn này thuần túy là bị khí thế của Chung Văn Thư đánh bay.
Dám đứng ra thế nào cũng có lòng tin đối với chính mình, cũng hẳn là từng có kỳ ngộ không nhỏ. Nhưng đối mặt với Chung Văn Thư lại chật vật không chịu nổi như thế…
Điều này khiến không ít tán tu càng cảm thấy sống lưng phát lạnh. Bọn họ nguyên bản tự tin tràn đầy, ôm tâm tư nổi danh Thần Vực đến tham gia đệ nhất hội võ, muốn giẫm lên đầu những thiên tài tông môn lớn kia một bước lên mây. Nên biết, bọn họ đại đa số người hoặc nhiều hoặc ít có chút kỳ ngộ, mà người vẫn luôn có loại tâm tính: chân mệnh thiên tử nói không chừng chính là của ta, không tin chính mình kém so với người khác. Nhưng hiện tại nhìn thấy sự cường đại của Chung Văn Thư, bọn họ lại thoáng cái bị đánh nát lòng tin. Thiên tài đỉnh cao của Thần Vực, mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn họ!
Chung Văn Thư khinh thường cười, không hề để ý tới thanh niên thấp lùn nằm trên mặt đất kia, mà là như cười như không nhìn về phía Lâm Minh một cái, liếm liếm môi:
– Ngươi ngược lại là khôn hơn đám đần độn kia một chút. Ta chờ ngươi! Thật sự là không chờ đợi được muốn thi đấu bắt đầu rồi!
– Ta cũng thế.
Lâm Minh cười, tươi cười như vậy rơi vào trong mắt mọi người lại khiến bọn họ tim đập thình thịch.
Tiểu tử này, sau khi thấy được sự cường đại của Chung Văn Thư còn có thể nói lời huênh hoang như vậy!
Hắn là cường đại thật sự! Hai là đang giả vờ?
Không để ý tới nghị luận của những người này, Lâm Minh ra khỏi Phòng đấu giá, hắn tùy ý tìm kiếm một chỗ ở. Viễn cổ đế đô này phòng trống rất nhiều, Lâm Minh từ trong Tu Di Giới lấy ra một bộ trận pháp giản dị, bố trí pháp trận cho chỗ ở của mình. Dưới tình huống không thể vận dụng chân nguyên công kích, một trận pháp đơn giản có thể đem tất cả thiên tài đỉnh cao này chặn lại ở ngoài. Bằng vào khí thế là không thể phá được trận pháp phòng ngự.
Thời gian một tháng, Lâm Minh sẽ không lãng phí, mà là lựa chọn ở nơi này tu luyện.
Hắn thật sự muốn biết chính là, mọi thứ nơi này đều giống y hệt thế giới thật, như vậy ở trong này tu luyện được đề cao có phải là cũng có thể phản ứng đến bản thể của chính mình hay không?
Lâm Minh đột nhiên sinh ra ý tưởng này liền bắt đầu thực tiễn. Hắn ngồi xếp bằng trên giường đá, nhắm mắt dưỡng thần, tinh thần tiến vào trong trạng thái không linh, hết thảy lập tức trở nên buông lỏng.
Không gian trong mộng ẩn chứa pháp tắc đầy đủ do Thần Mộng Thiên Tôn sáng lập, trong đó huyền diệu vô số kể. Hơn nữa những pháp tắc này độc lập ở ngoài pháp tắc Thần Vực. Ở trong này tu luyện có lẽ không giống thế giới bên ngoài.
Lâm Minh không tu luyện không đầu không đuôi, mà là trước tiên phân tích pháp tắc mộng cảnh nơi này. Đương nhiên, với bản lĩnh của hắn không có khả năng tìm hiểu huyền diệu của pháp tắc thế giới trong mơ, hắn chỉ là muốn tìm đến rốt cuộc bộ công pháp nào của mình thích hợp tu luyện trong không gian trong mơ, tốc độ tu luyện nhanh nhất.
Đầu tiên là Cổ Phượng Quyết, Thương Khung Bá Điển, Hỗn Độn Cương Đấu Kinh, thậm chí Đại Hoang Kích Quyết đều lần lượt thí nghiệm. Kết quả hiệu quả cũng không rõ ràng.
Kế tiếp, Lâm Minh dùng ra hai bộ Thần Võ vô thượng: Tà Thần lực và Thiên Ma võ ý!
Hai bộ công pháp này cũng không thể tạo được hiệu quả vén mây thấy mặt trời.
Tuy rằng hai bộ Thần Võ vô thượng và pháp tắc mộng cảnh của Thần Mộng Thiên Tôn có cấp bậc giống nhau, nhưng là trình độ Lâm Minh tu luyện Thần Võ vô thượng đương nhiên xa không bằng Thần Mộng Thiên Tôn.
Muốn sáng tạo Thần Võ vô thượng cần tinh lực nửa đời của cường giả cấp Thiên Tôn, muốn tu luyện tự nhiên cũng không phải đơn giản như vậy. Tu luyện đến mức tận cùng lại càng khó càng thêm khó.
Tà Thần lực của Lâm Minh tu luyện đến hiện tại cũng chỉ là đào tạo ra cây non Tà Thần, hơn nữa còn trải qua rất nhiều cơ duyên, hấp thu lượng lớn tinh hoa Lôi Hỏa, ngay cả thiên kiếp Lôi Hỏa đều bị hắn hấp thu. Nhưng cũng chỉ là thành tựu này mà thôi.
Về phần Thiên Ma võ ý của Lâm Minh, đó lại càng là chỉ bày ra uy lực một góc núi băng của Hỗn Nguyên võ ý chân chính mà thôi.
Kể từ đó, Thần Võ vô thượng của Lâm Minh cũng bị pháp tắc mộng cảnh áp chế gắt gao.
– Thần Võ vô thượng cũng không được, ta cũng không có công pháp mạnh hơn…
Lâm Minh đang thì thào tự nói đột nhiên trong lòng thoáng động, Ma Phương trong đan điền của mình hơi chấn động rất nhỏ.
– Hả?
Lâm Minh trong lòng cả kinh. Ma Phương!
Ma Phương vì sao lại sinh ra năng lượng chấn động? Lâm Minh đạt được Ma Phương đến hiện tại, thủy chung không thể có lực lượng sử dụng Ma Phương. Năm đó khi Mộ Thiên Tuyết sử dụng Ma Phương, thực lực nhưng là nửa bước Giới Vương!
Nội thị thân thể, Lâm Minh rõ ràng phát hiện, không gian trong mơ chung quanh Ma Phương xuất hiện vặn vẹo rất nhỏ. Từng chùm tia sáng trong suốt trống rỗng hiện lên. Đường nét bảy màu như mộng như ảo lưu chuyển ở mặt ngoài Ma Phương.
Những đường nét này biến hóa khó lường, xinh đẹp cực kỳ, dường như ẩn chứa huyền diệu vô cùng.
– Kỳ quái, Ma Phương làm sao lại xảy ra dị biến? Nó không phải còn đang trong thân thể ngủ say của ta sao? Hay là nói, không gian trong mơ này cũng hoàn mỹ đến cảnh giới ngay cả loại thần vật Ma Phương này đều có thể hoàn mỹ phục chế?
Lâm Minh nghĩ vậy, rất nhanh liền nghĩ thông suốt. Linh hồn của mình nói là ở trong không gian trong mộng, kỳ thật vẫn còn trong thân thể ngủ say của mình. Ma Phương ở trong tiểu thiên thế giới trong cơ thể, đương nhiên là liên hệ được.
Huống chi, ba loại đồ vật Ma Châu, Tử Tạp, Ma Phương xuất hiện ở dị tượng Cửu Vẫn phân biệt là Thần khí tinh, khí, thần. Mà Ma Phương chính là đại biểu của “thần”, cũng chính là linh hồn Thần khí. Mà Thần Mộng giới do Thần Mộng Thiên Tôn sáng lập cũng là thế giới do thần hồn hình thành, hiển nhiên là không ngăn cách được Ma Phương. Ma Phương mới là lão tổ tông cội nguồn của thế giới linh hồn!