Nhưng giây tiếp theo, lại thấy cả người tiểu gia hỏa khựng lại một chút.
Giống như đột nhiên nhớ ra điều gì đó, bỗng nhiên quay đầu.
Cô đang nhìn nó, nở một nụ cười quá mức hiền lành mà lúc trước nó nhìn thấy trên mặt Lục Thiệu Khiêm và Vũ Văn Dận.
“…”
Áp Áp nhịn không được rùng mình.
Nuốt nước miếng, theo bản năng mà lùi ra sau, “Cô, cô nhìn người ta như vậy làm gì…”
“Áp Áp, ta đột nhiên có một ý tưởng rất tuyệt vời.”
Hạng Tinh cong đôi môi như cánh hoa, cười híp mắt, từng bước tiến lại gần Áp Áp.
Ánh mắt xuất hiện vẻ điên cuồng bất thường, “Mi sẽ giúp ta đúng không…”
“…Ta ta ta ta chính là một con vịt nhỏ đáng yêu lại đáng thương, ta giúp cô kiểu gì?! Cô đừng đến đây!!”
Áp Áp bị cô dọa đến mức run rẩy, la “quạc” lên một tiếng, trực tiếp giương cánh bay đến phía sau sô pha nhỏ.
Chỉ vươn cái đầu vô cùng hoảng sợ, tức giận trừng mắt nhìn cô gái.
Đây rõ ràng là muốn bắt nó làm nguyên liệu nấu ăn cho buổi phát sóng trực tiếp tối nay đúng không?!
Nó không muốn biến thành vịt nướng kinh đô!
“…”
Nhìn vẻ mặt phản ứng thái quá của Áp Áp, Hạng Tinh sửng sốt một lát.
Không khỏi che cái miệng nhỏ, cười khúc khích, “Ta lại không ăn mi!”
“…Vậy cô muốn làm gì đây.”
“…”
…
Hoàng hôn, thủ đô, Kình Thiên Entertainment.
“Thiếu gia, nhóm vận hành đã tập hợp ở phòng họp.”
Bí thư Ngô ôm máy tính bảng, khẽ gật đầu với chàng trai trẻ tuổi tài giỏi lại kiêu ngạo trước mắt, “Chúng ta có thể bắt đầu được chưa?”
“…”
Tần Việt bận rộn ở trường học cả ngày, nhàn nhã ngồi dựa vào ghế văn phòng, hai chân thon dài bắt chéo.
Thản nhiên kéo cà vạt, lộ ra xương quai xanh tinh xảo hoàn mỹ, thở ra một hơi thật sâu.
Đôi mắt màu nâu nhạt có chút mỏi mệt, đưa mắt nhìn lướt qua đồng hồ quả lắc ở một bên.
Vẫn còn sớm.
“Thông báo bọn họ, 7 giờ lại bắt đầu.”
Anh khẽ nâng tay, nhẹ nhàng vẫy ngón tay khớp xương rõ ràng, đôi mắt hơi rủ xuống, “Còn có, cậu đi ra ngoài, nửa giờ sau quay lại đây.”