Nhìn bóng lưng người đàn ông rời đi, Cố Thiển im lặng, tình hình bây giờ thế nào? Ngay cả Thất ca luôn luôn nghiêm chỉnh nói năng thận trọng, cũng bắt đầu muốn uy hiếp người ta sao?
Sao lại cảm thấy mình vừa thoát khỏi ổ sói, lại vào ổ hổ vậy?
Trên lầu, Ngôn Lạc Hi thay đổi một bộ quần áo đi ra, buổi chiều cô muốn cùng Phó Luân tuyên truyền > hai ngày nữa cô sẽ chính thức lên đường đến điểm đầu tiên là Giang Thành để quay phim
Cô xách túi đi ra, chỉ thấy Lệ Dạ Kỳ dựa vào vách tường, đôi môi mỏng gợi cảm ngậm một điếu thuốc, ánh mắt híp lại, bộ dáng nhìn lười biếng thản nhiên..
Cô đi ngang qua anh, anh bỗng nhiên duỗi chân cản đường, đối diện với ánh mắt bực bội của cô, anh nhẹ nhàng nói: “Không thích xe bảo mẫu?”
“Không thích” Vừa nghĩ tới Lê Trang Trang có một chiếc giống như vậy cũng là được anh tặng, trong lòng điên đảo thị phi, chán ghét vô cùng. Thế nhưng người đàn ông trước mặt lại nghĩ cô cố tình gây sự.
“Vậy em thích xe gì?” Lệ Dạ Kỳ chưa bao giờ cố gắng lấy lòng phụ nữ, duy nhất chính là vị trước mắt này, sinh ra khó hầu hạ, làm anh cảm giác lớn hơn cô rất nhiều.
Ngôn Lạc Hi thay đổi vẻ mặt kiêu ngạo nói:”Ferrari, Maserati, Alfa, Bugatti, còn có xe thể thao vàng phiên bản giới hạn toàn cầu, mới xứng với mỹ nhân hàng đầu như tôi.”
Lệ Dạ Kỳ nhìn cô, vừa rồi còn là bộ dạng không ngừng phấn đấu vươn lên, lúc này nói đến xe thì hai mắt lại sáng rực, hình như cô thật sự không thích xe bảo mẫu nên mới tức giận.
Thật quái lạ, trong lòng Lệ Dạ Kỳ vừa thương vừa bất lực. Anh cũng chỉ lớn hơn cô 7 tuổi, lại giống như giữa cô có hai khoảng cách, thật không hiểu nổi mấy cô gái trẻ hiện nay đang nghĩ gì.
Ngôn Lạc Hi đắc ý rời đi ra khỏi biệt thự, lúc đi ngang xe bảo mẫu, cô rốt cuộc vẫn ngứa ngáy khó nhịn, kéo Cố Thiển lên xe, bảo chú Trịnh đưa hai cô đến nơi tổ chức chương trình.
Trang trí bên trong xe bảo mẫu tất cả đều là da thật, mỗi nơi đều thiết kế thập phần thoải mái, ghế ngồi có thể đặt phẳng nằm xuống nghỉ ngơi, Ngôn Lạc Hi loay hoay một hồi, nhịn không được thở dài..
Xe bảo mẫu thật sự rất thoải mái, nếu biết như vậy vừa rồi sẽ không nổi giận với lệ và kỳ, lỡ như anh thật sự tin là thật mua cho cô một chiếc siêu xe thể thao, cô cũng không có thời gian lái ra ngoài.
Ngược lại xe bảo mẫu này mới là phương tiện cần thiết đối với cô!
Đúng là tự rước phiền phức!!
Ghen thì ghen, sao lại trút giận lên xe cơ chứ?
Ngôn Lạc Hi hối hận muốn chết, mang theo tâm tình buồn bực đến nơi tổ chức chương trình.
Phó Luân đến sớm hơn vài phút, đang ở quầy lễ tân đợi cô, bên cạnh anh ta là đạo diễn trẻ Lý Gia Hoà. Cô mỉm cười bắt tay vui vẻ nói:”Xin chào đạo diễn Lý”
Lý Gia Hòa Nhìn cô gái mặc áo phông màu trắng chữ đơn giản và một chiếc quần bảy phân màu trắng, tóc đuôi ngựa đằng sau trông rất tươi tắn và gọn gàng. Khuôn mặt không trang điểm sạch sẽ nhỏ nhắn,, làn da đẹp đến mức không nhìn ra lỗ chân lông, thuần khiết ngọt ngào giống như cô gái nhà bên, khiến anh ta rất có cảm tình.
“Kể từ khi A Luân nhận vai nam chính trong thì ngày nào cũng nhắc tên cô Ngôn bên tai tôi, tôi đã nghĩ là người tuyệt vời thế nào để anh ta nhớ mãi không quên, hôm nay gặp được cô mới hiểu là vì sao”
Lý Gia Hòa tuy còn trẻ, nhưng đã là đạo diễn lên kế hoạch cho hai mùa tỉ lệ người xem dẫn đầu những chương trình thực tế khác của năm
Một người còn trẻ đã đạt được thành tựu như thế, lại là người khiêm tốn thân thiết không chút kiêu ngạo, làm người ta cảm thấy gần gũi ấm áp như gió xuân.
Phó Luân lại cảm thấy xấu hổ, khó xử thúc cùi chỏ vào người anh ta rồi vội vàng giải thích với Ngôn Lạc Hi: “Lạc Hi, em đừng nghe cậu ta nói bậy, cậu ta chỉ đang ganh tỵ với sắc đẹp của anh thôi, luôn muốn bán anh ra ngoài để chấm dứt tình trạng độc thân” Edit by #Thanh_tỷ_tỷ
Lý Gia Hoà trông hiền lành, nhã nhặn đeo kính gọng đen và toát ra khí chất học giả, lúc này anh ta bất chấp phá vỡ hình tượng của Phó Luân:”Ai bảo lần nào ra ngoài, đám con gái chỉ nhìn cậu hét lên, ngày qua ngày tổn thương lòng tự trọng của tôi, rõ ràng tôi cũng rất đẹp trai cơ mà”
“Phốc” một tiếng, Ngôn Lạc Hi nhịn không được cười ra tiếng, khó trách Phó Luân có thể nói chuyện với tổ chương trình, ngoại trừ cô ra lại không muốn chung đội với ai. Thì ra là cùng Lý Gia Hoà có quan hệ mật thiết như vậy.
Lý Gia Hòa bị cô cười đến có chút ngượng ngùng, đưa tay gãi gãi ót, trên mặt tuấn tú mang theo biểu tình như đứa trẻ, lặp lại: “Tôi thật sự cũng rất đẹp trai”
“Ừ, đệ nhất soái ca vũ trụ thuộc về cậu” Phó Luân tức giận nói một câu.
