Hắn tiến lên khiêu chiến, cùng ảnh nhân mặt đối mặt.
Ảnh nhân không hề có tình cảm, nó cũng không phải sinh linh chân chính, trực tiếp chém tới một kiếm.
Lăng Hàn lấy ra Tiên Ma Kiếm, gặp chiêu phá chiêu.
Mũi kiếm của ảnh nhân đứng trước cổ của Lăng Hàn, mà Tiên Ma Kiếm cũng đứng ở trước cổ của ảnh nhân.
Ngắn ngủi dừng lại, Lăng Hàn chỉ cảm thấy hoa mắt, hắn xuất hiện ở một địa phương mới.
Qua ải.
Rất kỳ quái, rõ ràng Lăng Hàn không có suy nghĩ như thế nào phá giải kiếm chiêu, nhưng sau khi nắm giữ đạo vận của chiêu kiếm này, hắn tự nhiên biết nên làm sao hóa giải.
– Ha ha ha ha, tiểu tử, lúc này ngươi không có tư cách hướng về bản tôn yêu cầu khen thưởng.
Nơi này đồng dạng có một khối bia đá, âm thanh của Vô Địch Chí Thánh từ trên bia đá truyền ra, lại tràn ngập sung sướng.
Hắn bị Lăng Hàn ghét bỏ khen thưởng qua ải, lúc này Lăng Hàn mất đi tư cách, để hắn vui vẻ không thôi.
Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:
– Đúng nha, ta thực nhớ nhung đan dược này, đúng rồi, cửa thứ tư, cửa thứ năm sẽ không vẫn là loại đan dược này chứ?
– Chúc mừng ngươi, trả lời chính xác.
Vô Địch Chí Thánh cười nói.
– Tử Văn Sơn Hà Đan nhiều nhất có thể đạt đến thập tinh, cũng chính là nhiều nhất có thể tăng lên thập tinh lực lượng.
Lăng Hàn kỳ quái nói:
– Nếu như bản thân ta nắm giữ lực lượng Ngũ Tinh, lại dùng một viên Tử Văn Sơn Hà Đan phẩm chất thập tinh, có phải ta nắm giữ lực lượng mười lăm tinh không?
– Không thể!
Vô Địch Chí Thánh lắc đầu.
– Thập tinh là một bình cảnh tuyệt đối, đây là không thể vượt qua, nếu như bản thân ngươi nắm giữ lực lượng mười tinh, còn ăn vào Tử Văn Sơn Hà Đan, thì một chút hiệu quả cũng không có.
– Ồ.
Lăng Hàn gật đầu, hắn không hề hứng thú với loại đan dược này, bởi vì hắn tin chắc mình nhất định có thể đạt đến cực hạn chân chính của Sơn Hà Cảnh.
Bản thân ta có thể đạt đến hoàn mỹ, cần gì phải mượn ngoại vật?
Ngoại vật, có thể không mượn thì không nên mượn, võ giả mạnh mẽ chung quy chỉ là bản thân.
Lăng Hàn cười ha ha nói:
– Lẽ nào vẫn khen thưởng Tử Văn Sơn Hà Đan, không thể đổi cái khác sao?
– Trừ khi… ngươi có thể đột phá tầng chín!
Vô Địch Chí Thánh nói.
– Nào sẽ cho tưởng thưởng gì?
Ánh mắt của Lăng Hàn sáng lên.
Vô Địch Chí Thánh nhất thời xì mũi nói:
– Còn nói mình không tham, lộ ra bộ mặt thật rồi chứ?
– Lẽ nào không thể coi là hiếu kỳ sao?
Lăng Hàn cười nói.
– Thiết, chuyện ma quỷ này ngươi tin tưởng sao?
Vô Địch Chí Thánh khinh thường nói.
Lăng Hàn cười to:
– Ngài là cao nhân tiền bối, chế nhạo một hậu bối như thế thật được sao?
– Đả kích thứ vô liêm sỉ, người người có trách nhiệm!
Vô Địch Chí Thánh nói.
Lăng Hàn thầm khinh bỉ, vị Vô Địch Chí Thánh này phải đổi một cái tên, gọi Vô Địch Tiện Thánh a, lại chấp nhặt, tính toán chi li với một hậu bối như hắn. Hắn nói:
– Vậy cửa thứ tư là cái gì?
– Khà khà, từ cửa thứ tư đến cửa thứ chín đều giống nhau, vô cùng đơn giản, chính là xem ngươi đánh ra lực lượng mạnh bao nhiêu, năng lực phòng ngự kiên cố bao nhiêu. Còn giải thưởng cuối cùng, vậy đương nhiên phải lưu đến cuối cùng mới nói, hiện tại nói cho ngươi thì đã làm sao, ngươi có thể trở thành người may mắn cuối cùng sao?
Vô Địch Chí Thánh nói.
– Vô vị.
Lăng Hàn lắc đầu, hắn ngược lại hi vọng tiếp sau đó còn có thể phá giải mấy kiếm, để hắn nắm giữ càng nhiều nhịp điệu đại đạo, để hắn đi càng xa hơn.
– Ngươi trước tiên xông qua chín cửa, lại cùng bản tôn nói thú vị hay vô vị đi.
Vô Địch Chí Thánh hừ nói.
—————