– Được. Dương Khai mỉm cười, trong lòng hiểu rõ đây là Tiền Thông chế tạo cơ hội để Ngụy Cổ Xương và Đổng Huyên Nhi kết giao với mình, tự nhiên sẽ không khách khí.
Vừa nói, hai người đã đến trước pháp trận không gian, Tiền Thông vẫy tay, Ngụy Cổ Xương cùng Đổng Huyên Nhi lập tức đi lên.
– Hai con cùng truyền tống với Dương Khai, đến bên Tế An Thành không cần chờ đợi, trực tiếp đi Lưu Viêm Sa Địa là được. Vương sư thúc cùng Yến sư thúc vẫn chờ ở đó, đến nơi, bọn họ sẽ nói cho các con biết phải làm sao, lão phu sẽ dẫn những người này đi tụ hợp với các con.
– Rõ. Ngụy Cổ Xương cung kính gật đầu, mỉm cười với Dương Khai:
– Chào Dương huynh.
Thái độ của hắn lần này tốt hơn trước vô số lần, rõ ràng là được Tiền Thông dặn dò cẩn thận, Đổng Huyên Nhi cũng duyên dáng hành lễ.
Dương Khai nói đôi câu với bọn họ, ba người liền đứng vào pháp trận không gian.
Pháp trận không gianđã sớm chuẩn bị ổn thỏa, chỉ chờ người đến liền vận hành.
Đệ tử Ảnh Nguyệt Điện quản lý pháp trận thấy ba người đứng vững, liền mở ra trận pháp, ánh sáng trắng lóe lên, ba người liền biến mất trước mắt mọi người, lúc này Tiền Thông liền an bài người khác sử dụng pháp trận không gian.
Mỗi một lần pháp trận không gian chỉ có thể truyền tống tối đa 5 người, gần 200 người cũng phải truyền tống mất một hai canh giờ.
Ở bên kia, Dương Khai chỉ cảm thấy rất nhỏ, đợi cho tầm nhìn khôi phục, phát hiện mình đã đến một chỗ đại điện khác.
Trong đại điện này cũng có pháp trận không gian, đệ tử quản lý pháp trận không biết là thế lực nào, nhìn thấy ba người hiện thân, một người đi lên hỏi: – Là người Ảnh Nguyệt Điện đến đây?
Ngụy Cổ Xương gật đầu, lấy ra một tấm lệnh bài, người kia nhận lấy kiểm tra, rồi trả lại lệnh bài, thoải mái cho đi.
Ra ngoài đại điện, Ngụy Cổ Xương nói:
– Dương huynh mời theo tôi, nơi này là Tế An Thành, cách xa Thiên Vận Thành đến cả triệu dặm, chúng ta cần chuyển đường từ đây, bay vài ngày mới đến bên cạnh Lưu Viêm Sa Địa.
– Ngụy huynh dẫn đường đi. Dương Khai gật đầu ra hiệu, hắn không quen U Ám Tinh, lúc này tự nhiên nghe theo Ngụy Cổ Xương nói gì đi đó.
Ngụy Cổ Xương không nói nữa, tế ra Tinh Toa của mình, đưa một tay cho Đổng Huyên Nhi.
Mặt Đổng Huyên Nhi hơi đỏ lên, xấu hổ liếc hắn, tựa như đang trách cứ hắn to gan như vậy, ở trước mặt người ngoài cũng làm thế.
Ngụy Cổ Xương cười to nói: – Dương huynh lại không phải người ngoài, xấu hổ cái gì?
Đổng Huyên Nhi không chịu được hắn, thế mới đưa một tay ra, mặc cho Ngụy Cổ Xương kéo, đứng trên Tinh Toa.
Dương Khai buồn cười, tràng cảnh này cũng làm hắn cảm thấy ấm áp, cảm giác với Ngụy Cổ Xương và Đổng Huyên Nhi không khỏi thay đổi, vội tế ra Tinh Toa của mình.
Hai đạo hào quang lóe lên, đoàn ba người nhanh chóng bay đi một hướng, nhanh chóng rời Tế An Thành.
Tinh Toa của Ngụy Cổ Xương và Dương Khai giống nhau, đều là cấp Thánh Vương thượng phẩm, cho nên dù chở thêm một người, tốc độ cũng không kém bao nhiêu.
Rời Tế An Thành, Ngụy Cổ Xương mới nói: – Tiền trưởng lão có nói, Dương huynh không biết nhiều về Lưu Viêm Sa Địa, không biết Dương huynh có gì không rõ? Nếu Ngụy mỗ biết, nhất định sẽ nói.
Dương Khai đang muốn hỏi chuyện này, Ngụy Cổ Xương đã chủ động lên tiếng, liền nói: – Tôi chỉ biết chúng ta cần thông qua những chỗ đặc biệt mới có thể vào Lưu Viêm Sa Địa, bên trong Lưu Viêm Sa Địa có tình huống thế nào, lại phải chú ý những gì thì vẫn không biết, xin Ngụy huynh chỉ điểm.
Thấy Dương Khai khách khí nói chuyện, Ngụy Cổ Xương cũng mỉm cười:
– Chỉ điểm thì không dám, chỉ là Ngụy mỗ có trưởng bối chỉ bảo dẫn dắt, hiểu biết nhiều hơn Dương huynh một chút mà thôi, không là gì cả. Những chuyện này, chỉ cần Dương huynh đi tìm hiểu là sẽ biết được.
Hắn nghe Tiền Thông nói, biết được Dương Khai đến từ thế giới bên ngoài, liền hiểu Dương Khai có lẽ thật không biết tí gì về Lưu Viêm Sa Địa, liền kiên nhẫn nói cho Dương Khai những tình báo mà mình biết.
Đổng Huyên Nhi thỉnh thoảng xen vào một câu, mỗi lần đều nhắm ngay trọng điểm.
Hai sư huynh muội này phối hợp, nhanh chóng cho Dương Khai có hiểu biết toàn diện về Lưu Viêm Sa Địa.
Lưu Viêm Sa Địa quanh năm bị hơi nóng bao phủ, cường giả Phản Hư Cảnh không thể vào được, võ giả Thánh Vương Cảnh không có tư cách đi vào. Chỉ có đến lúc này, võ giả Thánh Vương Cảnh mới có thể đi vào tìm kiếm.
Mà Lưu Viêm Sa Địa không phải mọi nơi đều bị hơi nóng bao phủ, có thể xem nó như khu vực hình tròn thật lớn, bên trong Lưu Viêm Sa Địa còn chia ra mấy tầng.
Tầng ngoài cùng là khu vực cực nóng, bị hơi nóng bao phủ, càng đi vào trong càng nguy hiểm.
Mà ở trong khu vực cực nóng này lại có một chút thiên tài địa bảo, hoặc là khoáng thạch quý hiếm. Những khoáng thạch này quanh năm suốt tháng bị hơi nóng nung đỏ, vô cùng tinh khiết, thậm chí khai thác ra khoáng thạch có thể trực tiếp dùng để luyện khí, hơn nữa phẩm chất rất cao, quý giá gấp mấy lần so với khai thác bên ngoài.
Khu cực nóng nguy hiểm, không chỉ riêng vì có hơi nóng không ai chịu nổi, còn có Hỏa Linh Thú cùng Lưu Viêm Phi Hỏa, hai thứ này mới là uy hiếp đòi mạng.
Hỏa Linh Thú là một loại linh khí hệ hỏa tụ tập đến mức nhất định sẽ sinh ra, hình dáng không giống nhau, có đủ loại hình dạng yêu thú, thân thể như có như không, thân thể ngưng kết càng rõ ràng thì thực lực càng mạnh, không có thần trí. Công kích trực tiếp thì không có hiệu quả gì, công kích thần thức cũng vô dụng, chỉ có công kích thánh nguyên mới hủy diệt được chúng.
Tốt nhất là dùng bí bảo hệ băng công kích, chỉ cần có năng lực có điều kiện, gần như mỗi người đi vào Lưu Viêm Sa Địa đều sẽ chuẩn bị bí bảo như thế.
Trong cơ thể Hỏa Linh Thú còn có Hỏa Tinh Thạch kỳ lạ, Hỏa Tinh Thạch dùng để luyện chế đan dược và bí bảo đặc thù đều có tác dụng mạnh, có thể tăng lên phẩm chất đan dược và bí bảo.
Trình độ luyện đan cùng luyện khí trên U Ám Tinh chỉ có Hư cấp hạ phẩm, cho nên muốn luyện chế đan dược bí bảo Hư cấp trung phẩm, Hỏa Tinh Thạch là thứ không thể thiếu.
