Lực lượng thiên kiếp cường đại bùng nổ, khắp bầu trời đều biến thành biển lớn mênh mông màu đỏ và màu tím. Sau khi một thương này của Lâm Minh quét qua, một ngọn núi cao vạn trượng ở ngoài trăm dặm trực tiếp hóa thành mảnh vụn, ngay cả hồ dung nham khổng lồ chung quanh nó cùng bị chưng khô. Nhiệt độ cao của năng lượng va chạm làm dung nham bốc hơi! Mà từ nơi Lâm Minh vung thương đến ngọn núi cao vạn trượng kia hình thành một rãnh sâu thật lớn, dường như một con rồng thần dùng thân thể đè xuống mà ra. Lực phá hoại khủng bố như vậy cũng khiến Lâm Minh giật mình.
Một chiêu này là…
Lâm Minh nguyên bản chỉ là tính toán đồng thời dùng ra lực lượng lửa – sét dung hợp ý cảnh ba tầng đầu, không nghĩ tới lại đánh ra hiệu quả như vậy.
– Lực lượng thiên kiếp!
Mộ Thiên Tuyết nhìn thấy sức phá hoại giống như tình cảnh tận thế trước mặt, hít một hơi khí lạnh.
– Cái gì?
Lâm Minh ngạc nhiên, không kịp phản ứng.
Mộ Thiên Tuyết trịnh trọng nói:
– Lâm Minh. Khi ngươi độ Cửu Vẫn, chẳng những trong cơ thể dung nhập lượng lớn pháp tắc thiên đạo, cũng vượt qua thiên kiếp chín tầng. Trở thành nhân vật vượt ra ngoài thiên kiếp, tương lai có thể nắm giữ thiên đạo. Đương nhiên, thực lực ngươi hiện tại còn quá nhỏ yếu, không có khả năng chấp chưởng thiên đạo. Tuy nhiên… vừa rồi ngươi vận chuyển năng lượng đến cực hạn, lại trong nháy mắt gọi ra Lôi Hỏa đại kiếp bị mầm non Tà Thần hấp thu khắc ghi, tái hiện oai thiên kiếp lúc trước!
– Thiên kiếp! Chiêu thức của ta vừa rồi… tương đương với thiên kiếp?
Lâm Minh trong lòng cả kinh. Thiên kiếp chín tầng là uy lực gì, lúc ấy Lâm Minh cảm thụ sâu sắc!
Mỗi một tầng thiên kiếp đều vô cùng khủng bố, lúc ấy Lâm Minh vừa độ Cửu Vẫn, thân thể ở vào trạng thái đỉnh, nhưng cũng bị chín tầng thiên kiếp đánh cho tan xương nát thịt. Nếu không phải đánh bậy đánh bạ nuốt một viên Ma Châu sánh ngang Vô Thượng Thần Đan. Lâm Minh tất nhiên chết dưới thiên kiếp.
Nếu trong chiêu thức có thể thể hiện ra thiên kiếp, cho dù không thể tái hiện âm dương thiên kiếp lợi hại nhất kia, chỉ là có thể sử dụng Lôi Hỏa đại kiếp đã là vô cùng nghịch thiên rồi!
Nắm giữ lực lượng thiên kiếp, điều này nghe ra thật sự khó tin.
– Lâm Minh. Từ cổ đại năng sáng tạo công pháp đều là cảm hứng bộc phát ngẫu nhiên mà được. Một chiêu vừa rồi cũng xem như là ngươi tự nghĩ ra. Nó cùng ngươi trước kia căn cứ các bộ công pháp của ngươi trước kia hiểu thấu thông suốt, sáng tạo ra Trục Nhật, Truy Điện, Quán Hồng, Táng Thiên đều không giống nhau. Những chiêu thức đó nhiều nhất chỉ là món thập cẩm, chỉ là bởi vì các ngươi là ngươi sáng tạo, thích hợp ngươi thi triển mới có thể thể hiện uy lực. Nếu như để làm truyền thừa, thật sự không thấm vào đâu. Nhưng một chiêu vừa rồi ngươi sáng tạo lại bất đồng, ở độ cao pháp tắc đã đứng ở tầng cực cao, gần như tương đương độ cao của thiên đạo. Thậm chí trong tương lai, theo thực lực ngươi tăng lên, không ngừng cải tiến nó, ngươi thậm chí có thể làm cho một chiêu này vượt ra ngoài thiên đạo. Mà chiêu thức vượt ra ngoài thiên đạo chính là Thần Võ vô thượng. Một bộ chiêu thức này của ngươi hoàn toàn có thể là hình thức ban đầu của Thần Võ vô thượng trong tương lai!
– Mà ngươi đã vượt qua chín tầng thiên kiếp, hoàn toàn có thể làm được điểm này. Đến lúc đó, đây chính là Thần Võ vô thượng thuộc về chính ngươi!
Mộ Thiên Tuyết nói tới đây, thanh âm khó thể bình tĩnh, ngay cả nàng đều cảm thấy khó tin. Lâm Minh chỉ vẻn vẹn Cửu Vẫn viên mãn rồi lại chạm đến lĩnh vực của Thần Võ vô thượng. Đây đương nhiên là nhờ vào Cửu Cửu Mệnh Vẫn, chín tầng thiên kiếp cùng với vô số mảnh vỡ pháp tắc trong cơ thể hắn.
– Cô nói đây là hình thức ban đầu của Thần Võ vô thượng!?
Lâm Minh vô cùng kinh ngạc, có loại cảm giác như nằm mơ, hồi lâu không nói nên lời.
Thần Võ vô thượng chỉ có người nổi bật trong hàng Thiên Tôn mới có thể sáng tạo. Lâm Minh cho đến nay mới thôi, chỉ từng học tập qua hai loại Thần Võ vô thượng. Hai loại Thần Võ vô thượng này mỗi một loại đều ẩn chứa đại đạo, đều khiến Lâm Minh xem thế là đủ rồi!
Đặc điểm chung của chúng chính là, gần như tự thành một hệ thống pháp tắc, căn bản là không chịu thiên đạo chế ước, là tồn tại nghịch thiên.
Tuy rằng Lâm Minh chưa từng coi nhẹ mình, tự nhận là thiên phú tổng hợp ở các mặt đã gần tới đỉnh cao của Thần Vực. Nhưng là nhắc tới Thần Võ vô thượng, Lâm Minh lại luôn có cảm giác nhìn mà than thở. Hắn luôn cảm thấy chiêu thức mình sáng tạo so với Thần Võ vô thượng chính là rác rưởi. Lâm Minh ở tu vi và thực lực có tự tin, tương lai hắn có nắm chắc trở thành Thiên Tôn. Nhưng là về mặt tự nghĩ ra chiêu thức, Lâm Minh lại hoài nghi. Khi mình cho dù đạt tới cảnh giới Thiên Tôn, có thể sáng tạo ra một bộ Thần Võ vô thượng hay không?
Không nghĩ tới hiện tại, Mộ Thiên Tuyết lại nói một chiêu mình vừa dùng ra chính là hình thức ban đầu của Thần Võ vô thượng!
– Đừng tự mãn. Ta chỉ nói là một chiêu này tương lai có thể phát triển thành Thần Võ vô thượng, nhưng là nó cách Thần Võ vô thượng chính thức còn một khoảng vô cùng xa xôi, cần ngươi chậm rãi cố gắng. Mỗi một bộ Thần Võ vô thượng hoàn chỉnh đều là một hệ thống pháp tắc hoàn mỹ mà độc lập, thậm chí ngươi có thể cho rằng, sáng tạo một bộ Thần Võ vô thượng chẳng khác nào sáng tạo thiên đạo của một thế giới. Lấy nó làm nền tảng, nếu như cung cấp đủ khí Hồng Mông, như vậy thậm chí có thể diễn sinh ra một thế giới chân chính. Mà Thiên Tôn sáng tạo Thần Võ vô thượng đó chính là Sáng Thế Thần của thế giới này!
– Mỗi một bộ Thần Võ vô thượng đều là tổng kết mọi sở học bình sinh của Thiên Tôn. Cho nên, Thiên Tôn tuyệt đỉnh mấy cũng nhiều nhất chỉ có thể sáng tạo ra một bộ Thần Võ vô thượng. Tuy nói Thần Võ vô thượng chỉ có Thiên Tôn có thể sáng tạo, nhưng khi hình thức ban đầu của Thần Võ vô thượng sinh ra, Thiên Tôn lại cũng có thể ở vào cảnh giới tương đối thấp. Cũng giống như ngươi hiện tại…
Mộ Thiên Tuyết nói như vậy, muốn phòng ngừa Lâm Minh xuất hiện tâm tình tự mãn, tuy nhiên nàng vẫn không thể không tán thưởng. Mệnh Vẫn tầng chín liền chạm đến hình thức ban đầu Thần Võ vô thượng, thật sự là quá sớm!
– Thần Võ vô thượng, tương đương với thiên đạo của một thế giới?
Lâm Minh trong lòng ngây ra, loại cách nói này hắn lần đầu nghe qua, cảm giác trong lòng vô cùng rung động. Nếu cho Thiên Tôn đủ khí Hồng Mông, thậm chí có thể sáng tạo ra một vũ trụ mini sao?
– Lâm Minh, lần này ngươi thu hoạch rất lớn, phi thường lớn. Có lẽ hiện tại đối với ngươi còn chỉ là nâng cao về thực lực mà thôi, tuy nhiên trong tương lai ưu đãi ngươi đạt được sẽ càng ngày càng nhiều. Thu hoạch này lớn hơn nhiều so với thu hoạch ngươi hoàn mỹ mở ra Sinh Môn. Đặt tên cho bộ chiêu thức này của ngươi đi, tương lai, đem nó hoàn thiện triệt để, trở thành truyền thừa của ngươi.
– Được…
Lâm Minh từ trong rung động khôi phục lại, thoáng suy tư, dường như lẩm bẩm tự nói:
– Nếu bộ chiêu thức này thoát thai từ thiên kiếp, thuộc loại lực lượng thiên phạt, như vậy liền gọi là Thiên Đạo Phán Quyết đi!
Nếu đã là chiêu thức tương lai có không gian trưởng thành vô hạn, lấy cái tên rêu rao như vậy cũng là xứng với cái tên. Nếu không một bộ chiêu cùi bắp tự cho là Thiên Đạo Phán Quyết, như vậy sẽ bị người cười chết.
– Thiên Đạo Phán Quyết? Rất có khí thế, chỉ mong ngươi ngày sau có thể khiến cho cái tên này xứng với thực!
Mộ Thiên Tuyết nói vậy, Lâm Minh nắm chặt ta, nói:
– Ta sẽ.
– Ừm, thời gian của chúng ta không nhiều, ngươi tu luyện thêm ba tháng, sau khi tích lũy đủ lực lượng, đánh vào Thần Hải. Sau đó, thoáng củng cố tu vi, chúng ta liền xuất quan, đi tham gia Thần Vực đệ nhất hội võ!
– Được!
Lâm Minh nói, trong lòng cũng hào hùng vạn trượng!
Thần Vực đệ nhất hội võ có thể kiến thức một chút những nhân vật tuyệt đỉnh cùng tuổi của Thần Vực. Xem xem, cực hạn của tuấn kiệt trẻ tuổi rốt cuộc ở chỗ nào. Cũng để xem xem, mình so sánh với bọn họ đến tột cùng là như thế nào!