Nhưng, thực lực bọn chúng giờ đây đã có thể so với tu sĩ Hóa Thần cảnh.
Tăng lên hơi quá mức rồi.
Không chỉ như vậy.
Bóng tối đã lan tràn tới phía sau, đang lặng lẽ ép tới gần.
“Xin lỗi, bọn bay phải chết nhanh chút.”
Cố Thanh Sơn thấp giọng nói.
Kiếm ảnh vô tận nở rộ trên trường kiếm, giết sạch đám yêu ma trên bức hình không còn một mống.
Sương đen kéo đến.
Cố Thanh Sơn thoát khỏi hình ảnh.
Hắn tránh được rồi!
Nhưng căn bản không kịp thở dốc, hắn lại nhanh chóng xông vào bức hình tiếp theo.
“Ngươi giết ta, ngươi giết ta!”
Một tên tu sĩ điên cuồng hét lớn.
Ngay sau đó, mấy con linh thú cũng theo đó hiện thân.
Trong đám linh thú hỗn loạn, tu sĩ và linh thú bị hắn giết chết cùng nhau xuất hiện.
Cố Thanh Sơn giơ kiếm nghênh địch, đáp lại: “Quân pháp như núi.”
Hắn đang muốn chém chết đối phương trong một kiếm, đại não bỗng nhiên trống rỗng.
“Không…”
Một tiếng nói tràn đầy tuyệt vọng cùng tiếc nuối vang lên bên tai.
Cả người Cố Thanh Sơn bỗng bùng nổ, tóc gáy đều dựng hết lên.
Giọng nói này dường như đến từ một nơi vô cùng xa xôi, hoàn toàn đã dùng hết sức lực mới truyền đến bên tai mình.
Đây là tiếng của thi thể khổng lồ.
Dường như nó cảm nhận được mình đang độ Lượng kiếp, cho nên cố gắng nhắc nhở mình gì đó.
Nhưng mà âm thanh lập tức bị đứt đoạn.
Ở sau lưng Cố Thanh Sơn, màn sương đen dày đặc kéo tới nhanh hơn.
“Hừ!”
Cố Thanh Sơn lập tức dùng hết sức tung ra một chiêu, chém kẻ địch trước mắt gần như không còn gì.
Cảnh tượng vỡ tan.
Hắn hạ xuống mặt đất, chạy đến bức hình tiếp theo.
…
Rốt cuộc là sao vậy?
Cố Thanh Sơn lau qua mồ hôi lạnh trên trán, trái tim thầm thấp thỏm.
Cơ thể khổng lồ bất chấp mọi giá để truyền đến tiếng than thở tiếc nuối mà tuyệt vọng từ thời không xa xôi, rốt cuộc là vì cái gì.
Cố Thanh Sơn lập tức bừng tỉnh, cũng dần dần nhận ra được chỗ nào đó không đúng.
Hắn xông vào một bức hình, giết chết một Vô Diện Cự Nhân.
Con Vô Diện Cự Nhân này đến từ hang động u tối, bị hắn giết chết khi đi từ Nhân Gian giới đến Hoàng Tuyền giới trước kia.
Thực lực của Vô Diện Cự Nhân đã lên đến Phong Thánh cảnh.
Nhưng đây không phải là vấn đề.
Vấn đề là…
Điều này đã chứng minh tiếp theo, hắn sẽ phải đối mặt với những quái vật mình đã giết ở Hoàng Tuyền, cùng với trăm triệu người chết ở đó.
Dựa theo pháp tắc của Lượng kiếp, thật ra thì cũng không khó đánh lắm.
Cố Thanh Sơn đang suy nghĩ, trước mắt bỗng nhiên mờ đi.
Hư không bị nứt ra một lỗ hổng lớn, một chiếc vảy màu đen rơi xuống trước mặt Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn vừa nhìn đã nhận ra chiếc vảy này, lập tức nhận lấy.
Chiếc vảy màu đen.
Không sai, đây chính là miếng vảy chiến giáp của thi thể khổng lồ!
Ban đầu lúc mình tu luyện Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí, thi thể khổng lồ cũng đã cho mình một cái vảy như vậy.
Chúng Sinh Đồng Điệu Huyền Bí được cất giấu trong này.
Trong lòng Cố Thanh Sơn bỗng căng thẳng.
Rốt cuộc thì tại vì sao, thi thể khổng lồ lại không tiếc giá nào từ thời không xa xôi đưa tới một chiếc vảy như vậy?
Hắn tiếp tục đi lên trước, Thần Niệm chú ý sít sao đến chiếc vảy màu đen.
Chỉ thấy chiếc vảy màu đen nổ tung trong tay hắn, hóa thành một ký hiệu huyền ảo phát ra ánh sáng.
Giọng nói của thi thể khổng lồ theo đó vang lên:
“Ta không thể giúp ngươi nhiều hơn, ngươi phải nhanh chóng nghĩ cách…”
Giọng nói đột nhiên đứt quãng.
Hiển nhiên, chiếc vảy màu đen này đã vượt qua con đường dài đằng đẵng, câu nói kế tiếp đã bị thế giới Lượng kiếp đánh gãy.
Cùng lúc đó, trên giao diện Chiến Thần lập tức hiện ra từng hàng chữ đom đóm nhỏ:
[Thuật pháp đặc biệt dùng một lần: Quy Luật Đất.] [Quy Luật Đất: Ngài có thể căn cứ vào lai lịch của một đồ vật trên cơ thể mình, thêm pháp tắc của thế giới đã sinh ra vật phẩm ấy vào thế giới hiện tại. Thời gian kéo dài trong ba giây.]Cố Thanh Sơn quét mắt qua một cái, trong lòng nhanh chóng cân nhắc.
Thi thể khổng lồ cho mình thuật pháp này.
Tại sao?
Nó muốn nói cái gì?
Chẳng lẽ là mình đã tạo sát nghiệp ở Hoàng Tuyền quá nặng, cho nên nó cảm thấy phải giúp mình?
Điều này không đúng.
Dựa theo pháp tắc, ở trong Hoàng Tuyền, vong giả thuộc về sự tồn tại đã chết.
Giết bọn họ không tính là tội gì nặng lắm.
Nhưng nếu đạo Trời vẫn khăng khăng cho rằng những vong giả này cũng phải thanh toán cho bằng sạch, vậy mình sẽ phải đối mặt với cuộc xử tội sát sinh lên đến hàng trăm triệu cấp.
… Hẳn sẽ không như vậy.
Trong truyền thừa Tu Hành mà mình có được, có một phần tâm đắc đột phá Lượng kiếp của đạo quân đến từ thời Thượng Cổ.
Trong phần giải thích của đạo quân, Lượng kiếp mặc dù đáng sợ, nhưng pháp tắc Thiên Đạo không đến nỗi hung tàn đến mức vậy.
Pháp tắc Thiên Đạo sẽ chừa cho người tu hành một đường sống ở giai đoạn cuối của Lượng kiếp.
Đường sống này đến từ hành động tốt và đức tính của tu hành giả.
– ————-