– Thái Phong, Thái Phong Trưởng lão!
Hắn vạn phần kinh hỉ, đây là một vị cao tầng của Ám Dạ Đường, cường giả tuyệt đối, Tinh Thần cảnh Đại viên mãn!
Ha ha, thật không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp phải!
Lần này được rồi, coi như Lăng Hàn ngươi có thủ đoạn đặc thù tăng lên tới chuẩn Tinh Thần cảnh, nhưng gặp gỡ Tinh Thần cảnh chân chính, vậy căn bản không phải đối thủ, huống chi Thái Phong Trưởng lão là Tinh Thần cảnh Đại viên mãn đỉnh cao, càng là cường giả Tứ Tinh!
Vèo, một lão giả bay xẹt tới, khí tức mạnh mẽ như trời xanh đổ nát, khiến người ta hoàn toàn không thở nổi.
Đây là Tinh Thần cảnh!
Sắc mặt của Lăng Hàn lập tức cứng lại, vội vã rút lui, cường giả như vậy hoàn toàn không thể địch lại được, dù cho lộ ra bí mật hắn nắm giữ không gian Thần khí cũng phải trốn vào trong Hắc Tháp, bằng không chính là chịu chết.
Hắn lướt người đi đến bên cạnh Thủy Nhạn Ngọc, ôm lấy đối phương, muốn tiến vào Hắc Tháp, nhưng đột nhiên ngẩn ra.
Bởi vì hắn cảm giác được một đạo khí tức mạnh mẽ khác, thậm chí còn trên lão giả này, hơn nữa, có chút quen thuộc.
Là… Loạn Tinh nữ hoàng!
Cái ý niệm này lướt qua, hắn lập tức bỏ đi ý nghĩ tiến vào Hắc Tháp, mà đứng ở tại chỗ, yên lặng xem biến đổi.
– Thái Phong Trưởng Lão!
Người trung niên kia nửa mừng nửa lo, nhưng căn bản không có chú ý tới, Thái Phong Trưởng Lão trong miệng hắn hiện tại vô cùng chật vật, quần áo trên người đã sớm rách rưới, hơn nữa che kín máu tươi.
Một đạo thần liên đột nhiên đâm xuyên lại, như lợi mâu, đuổi theo Thái Phong Trưởng Lão, phốc, xuyên thấu xương vai của hắn, cuốn lấy hắn.
Thái Phong Trưởng Lão hiển lộ hết chật vật, hắn đã bị Loạn Tinh nữ hoàng truy sát một ngày một đêm, các loại thủ đoạn đều dùng hết, nhưng hoàn toàn vô hiệu, ở trước mặt vị nữ hoàng này,tất cả thủ đoạn của hắn đều phí công.
Hắn căn bản không dám hoàn thủ, mà trực tiếp lấy tay hóa kiếm, chém về xương vai của mình, máu tươi tung toé, nửa bên vai của hắn bị chém xuống, thần liên cũng bởi vậy mất đi hiệu quả.
Nhưng ở thời điểm hắn muốn chạy, một bàn tay lớn màu trắng đã từ trên trời giáng xuống.
Cánh tay này, trong vắt như ngọc, năm ngón tay thon dài, tràn ngập vẻ đẹp, nhưng ở trong mắt Thái Phong Trưởng Lão, cái này quả thật chính là bùa đòi mạng, để hắn lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Thủ đoạn của hắn đã dùng hết, không ngăn được!
Ầm!
Bàn tay lớn hạ xuống, hắn cũng bị trấn áp xuống đáy biển, khi bàn tay lớn tiêu tan, chỉ thấy xương cốt toàn thân của vị cường giả này chí ít đứt đoạn mất một phần ba, không ngừng ho ra máu, khí tức rơi xuống đến đáy vực.
– Thái… Thái Phong Trưởng Lão!
Người trung niên kia sợ đến tiểu trong quần, ở trong mắt hắn, Thái Phong Trưởng Lão chính là sát thủ đệ nhất thiên hạ, không có người hắn giết không được!
Coi như thực lực mạnh hơn Thái Phong Trưởng Lão thì đã làm sao, sát thủ sẽ không đánh chính diện với ngươi, mà tìm kiếm cơ hội thích hợp nhất phát động một đòn trí mạng, sau một đòn liền đi, mặc kệ thành công hay thất bại.
Nói như vậy, cường giả Tinh Thần cảnh là rất khó chết, một lòng muốn chạy trốn ai có thể ngăn cản? Nhưng cường giả Tinh Thần cảnh chết ở trong tay Thái Phong Trưởng Lão lại nhiều đến mười người, đủ để chứng minh vị sát thủ này đáng sợ.
Nhưng bây giờ thì sao?
Lại như một con chó chết nằm trên đất, kia không phải giả chết, mà là thật không xong rồi.
Hắn lạnh rung run, đến tột cùng là người nào đang theo đuổi giết Thái Phong Trưởng Lão, quả thực nghịch thiên rồi.
Vù, khí thế đáng sợ dật động, Loạn Tinh nữ hoàng xuất hiện, nàng bận Long bào, phía sau có áo choàng đỏ thắm, dài khoảng một trượng, cho dù ở đáy biển cũng hơi dật động, hiển lộ hết khí phách.
Đương nhiên, vóc người của nàng cũng khiến người ta không dời mắt nổi, vóc người thực quá hoàn mỹ, căn bản không có chút tỳ vết, khiến người ta thần hồn điên đảo.
– Loạn… Loạn Tinh nữ hoàng!
Người trung niên run giọng nói, thân là một sát thủ hợp cách, tự nhiên nhận ra mấy người mạnh nhất đương đại.
Hắn khó khăn nuốt nước miếng, đều nói Loạn Tinh nữ hoàng mạnh mẽ, chính là một trong tam đại bá chủ của Hợp Ninh Tinh. Trước đây hắn không tin, chỉ cho rằng vị nữ hoàng này dựa vào khuôn mặt thượng vị, nhưng hiện tại cuối cùng biết mình sai đến cỡ nào.
– Bệ hạ, tha ta một mạng!
Thái Phong Trưởng Lão thảm thiết nói.
—————