Thiên tài là thiên tài, vĩnh viễn còn lâu mới có thể dùng lẽ thường phỏng đoán.
– Nhiếp Vân, vị này là…
Yên tĩnh một hồi, Thiết Lan đột nhiên chỉ Đạm Đài Lăng Nguyệt.
Không thể không nói, nữ nhân vẫn tương đối mẫn cảm.
– Vị này gọi Đạm Đài Lăng Nguyệt, là nữ nhân ta ưa thích!
Nhiếp Vân khẽ kéo bàn tay như ngọc trắng của nữ hài, vừa cười vừa nói.
Kỳ thật Nhiếp Vân cũng biết tâm ý của đám người Thiết Lan, nhưng với hắn mà nói lòng đã có tương ứng, đời này không có khả năng lại yêu mến nữ hài khác rồi.
Giới thiệu Đạm Đài Lăng Nguyệt như vậy, tương đương với trực tiếp cự tuyệt Thiết Lan rồi.
– Nữ nhân ngươi ưa thích?
Nghe nói như thế, như thế nào không rõ ý của hắn, Thiết Lan miệng đầy đắng chát.
Cũng đúng, nữ hài này điềm tĩnh xinh đẹp, ngay cả nàng đứng ở trước mặt cũng có chủng xấu hổ, phối hợp thật sự là thích hợp hắn nhất rồi!
– Tốt rồi, đừng nói cái này nữa, Vân nhi, lần này ngươi tới, là trường kỳ ở lại, hay chỉ đợi một thời gian ngắn liền đi?
Mẫu thân Nhiếp Linh không ngốc, chứng kiến loại tình huống này liền hiểu được, lập tức đánh gãy xấu hổ hỏi.
– Ta đoán chừng qua không được bao lâu liền đi!
Nhiếp Vân biết rõ ý tứ của mẫu thân, ứng một câu.
Thật sự là hắn không thể ở lâu chỗ này, thân là chưởng giáo của tám đại tông môn, cho dù muốn rảnh rỗi, cũng không dễ dàng như vậy.
– Qua không được bao lâu liền đi? Ngươi có thể cùng Hạ Hành tiền bối thương nghị thoáng một phát, chúng ta theo ngươi đi ra ngoài không?
Nhiếp Khiếu Thiên cười nói.
Với hắn mà nói, con cháu có phúc của con cháu, nhi tử ưa thích ai, có tuyển chọn của mình, làm trưởng bối vẫn là không nên lẫn vào quá nhiều cho thỏa đáng.
– Chuyện gì cần thương nghị với ta?
Nhiếp Khiếu Thiên vừa mới dứt lời, chợt nghe xa xa vang lên một thanh âm sáng sủa, đúng là lão tửu quỷ.
Xem ra thằng này an xong mọi người, liền đi qua tìm mình.
– A, là Hạ Hành tiền bối, Vân nhi, nhanh lên nghênh đón!
– Nếu như không phải Hạ Hành tiền bối, chúng ta không thể có được thực lực bây giờ, hắn là đại ân nhân của chúng ta, còn không mau đi!
Nghe được thanh âm của lão tửu quỷ, sắc mặt bọn người Nhiếp Khiếu Thiên thoáng một phát trở nên khẩn trương, thả người bay lên, nghênh đón chỗ thanh âm vang lên, chắp tay trước ngực, trên mặt mang thành kính.
Đây là quy cách tiếp khách cao nhất của Khí Hải Đại Lục, chỉ có khách nhân tôn quý nhất đi vào mới cử hành.
Lúc trước Nhiếp Thiên chi nhánh nghênh đón tộc trưởng cùng chư vị trưởng lão, mới có loại động tác này.
– Vân nhi, nhanh tới a, sao còn đứng ở chỗ đấy? Như vậy không có lễ phép? Hạ Hành tiền bối là Bí Cảnh đệ cửu trọng a…
Bọn người Nhiếp Khiếu Thiên đã làm xong tư thế nghênh đón, lại phát hiện Nhiếp Vân cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt đứng tại nguyên chỗ không nhúc nhích, không khỏi nhíu mày, vội vàng thấp giọng nói.
– Ha ha, nói đùa gì vậy, muốn để tông chủ của tám đại tông môn tự mình bày ra loại tư thế này nghênh đón ta, ta thực chịu không nỗi!
Tiếng quát của Nhiếp Khiếu Thiên còn chưa hô xong, chỉ thấy hoa mắt, lão tửu quỷ liền xuất hiện ở trước mặt, vẻ mặt cười khổ.
Cho dù Nhiếp Vân muốn bày tư thế tôn quý nhất nghênh đón hắn, hắn cũng không dám tiếp a!
Không nói thân phận chưởng giáo tám đại tông môn của Nhiếp Vân, chỉ nói Võ Đạo sư truyền thừa, linh hồn lực đạt tới 21 thê độ, lão tửu quỷ cũng không dám để cho hắn làm như vậy.
– Hạ Hành tiền bối ngươi… nói cái gì? Ngươi xưng hô hắn là tông chủ?
– Chưởng giáo tám đại tông môn chưởng giáo? Có ý tứ gì?
Chứng kiến thái độ của lão tửu quỷ, bọn người Nhiếp Khiếu Thiên đều chuyển không qua, cứng ngắc tại chỗ.
– Ah? Tông chủ không có nói với các ngươi?