“Tôi nghĩ, chuyện của tôi không nhất thiết phải do ông tới phê chuẩn.” Ánh mắt Tô Khiết trầm xuống. Cô rất không thích mệnh lệnh cứng nhắc như vậy. Nếu là lúc trước, cô có thể sẽ không để ý tới, nhưng bây giờ cô không muốn nhận lời.
“Cô nói vậy là có ý gì? Ý của cô là sau này cô còn có thể không biết xấu hổ quấn quít lấy Hạo Thần à?” Ông cụ Nguyễn nghe được lời này của cô nổi giận, hét lên. Lời nói kia rõ ràng càng khó nghe hơn.
Đúng là một kẻ không biết xấu hổ. Bên ngoài, Hạ Điềm Điềm không nhịn được thầm mắng một câu.
“Tôi cho cô biết. Sau này cô tuyệt đối không thể lại quấn quít với Hạo Thần nữa. Cô phải cắt đứt hoàn toàn với Hạo Thần, tuyệt đối không thể lại có bất kỳ liên hệ nào với Hạo Thần nữa.” Lúc ông cụ Nguyễn nói lời này, trên mặt càng thêm ngoan độc.
“Tôi và Nguyễn Hạo Thần đều là người trưởng thành, chúng tôi có quyền quyết định chuyện của mình.” Nghe thấy ông cụ Nguyễn nói vậy, Tô Khiết nhíu mày. Chẳng qua cô cũng không muốn làm mọi chuyện quá ầm ĩ, căng thẳng.
Dù sao bây giờ giữa cô và Nguyễn Hạo Thần có rất nhiều chuyện đã khác. Hơn nữa, Nguyễn Hạo Thần còn là ba ruột của hai bảo bối nhà cô.
“Thế nào? Cô định không biết xấu hổ, không cần mặt mũi leo lên nhà họ Nguyễn chúng tôi à? Tô Khiết, sao trước đây tôi không nhìn ra, cô tự nhiên lại không biết xấu hổ như vậy chứ.” Ông cụ Nguyễn càng lúc càng tức giận hơn, lời nói ra cũng càng khó nghe hơn.
“Tô Khiết, tôi khuyên cô đừng mơ mộng hão huyền nữa. Với dáng vẻ xấu xí này của cô, cô cho rằng Hạo Thần sẽ thật sự thích cô sao? Bản thân cô cũng biết, trước đây Hạo Thần cưới cô chỉ là để lợi dụng cô nắm lấy cổ phần của Nguyễn thị mà thôi. Hạo Thần vừa nắm được cổ phần của Nguyễn thị lại ly hôn với cô, chứng tỏ cô đã không còn giá trị lợi dụng nữa. Cho nên, từ đầu tới cuối, nó chỉ lợi dụng cô, nó căn bản chưa từng thích cô.” Ông cụ Nguyễn biết phụ nữ để ý nhất chính là những điều này, cho nên ông cụ muốn lợi dụng điểm này để công kích Tô Khiết, để gây xích mích cho quan hệ giữa hai người.
Thật ra trong lòng ông cụ Nguyễn biết rất rõ là Nguyễn Hạo Thần thật sự thích Tô Khiết, cũng bởi vì biết điểm này, ông cụ Nguyễn mới sốt ruột như vậy.
Tô Khiết nhìn ông cụ và thoáng ngẩn người.
Ông cụ Nguyễn cho rằng Tô Khiết tin lời của mình, bị lời nói của ông ta đả kích, trong lòng vui thầm, sau đó lại tiếp tục nói thêm một câu: “Thế nên tôi khuyên cô nên sớm chết tâm đi thôi, đừng có mơ mộng hão huyền nữa, Hạo Thần tuyệt đối không thích người xấu xí như cô.”