Nhớ lại lúc trước, người tạo vật của Đất cũng vì ngăn cản quái vật Vực Sâu cướp đoạt Thiên Địa song kiếm mà đã nói lời tương tự.
Có điều, lời mà người tạo vật của Đất nói là phải ngăn cản những quái vật Vực Sâu kia lấy được binh khí Vực Sâu Vĩnh Hằng, ngăn ngừa có người tiến vào thế giới song song… Chứ không đề cập chút nào đến sự ăn mòn.
Cố Thanh Sơn ngẫm nghĩ, dứt khoát hỏi: “Nữ sĩ, ta có một hoang mang nho nhỏ.”
“Con nói đi.” Bà lão đáp.
“Ngài nói, chức trách của ngài là xóa đi sự ăn mòn của thế giới song song, nhưng ta chưa hề phát hiện thế giới song song có bất kỳ giao thoa gì với thế giới chúng ta. Chẳng lẽ… thế giới song song cũng là một loại uy hiếp?” Cố Thanh Sơn nói.
“Không phải uy hiếp.” Bà lão nhìn Cố Thanh Sơn, vào lúc lông mày hắn giãn ra lại bổ sung: “Mà là tận thế.”
“Tận… thế?” Cố Thanh Sơn hoang mang nói.
Đối phương là vua của Tinh linh Nguyên tố, là Tinh linh Thời Không tồn tại vĩnh hằng, Cố Thanh Sơn tin bà sẽ không tùy tiện nói dối những chuyện này.
Bà lão không nói gì, chỉ đưa tay vẽ một vòng trước mặt.
Hư không tản ra.
Tất cả cảnh tượng lập tức xuất hiện trước mặt Cố Thanh Sơn.
Yến hội long trọng đang chuẩn bị cử hành, hắn cùng bà lão đứng trên lễ đài vương đình rộng lớn như giáo đường, cùng nhìn chằm chằm những người đông đúc bên dưới.
Các Tinh linh Nguyên tố cảm nhận được vương giả tới liền dừng ca múa yến ẩm, cùng nhau cúi người hành lễ với bà lão trên đài cao.
“Không cần đa lễ, các ngươi chơi vui vẻ.”
Bà lão phất tay, cười híp mắt nói.
Bỗng nhiên một tiếng rít truyền tới:
“Thiếu niên kia, ban nãy ta đã gặp hắn!”
Đây là giọng của Tinh linh Thủy ban nãy.
Bà lão lộ ra vẻ chế nhạo, nói với Cố Thanh Sơn: “Trông nàng ta hơi hối hận kìa.”
Cố Thanh Sơn lễ phép nói: “Nàng chỉ kích động vì nhìn thấy ngài thôi.”
“Con cảm thấy nàng đẹp không?”
“Đẹp.”
“Đương nhiên, dung mạo dáng người của Tinh linh Thủy là xuất sắc nhất. Ừm… Ta đột nhiên phát hiện con còn cách Thiên Vương cảnh không xa lắm, có muốn ta ban tặng con một người vợ Tinh linh Thủy không?”
“… Hảo ý của ngài, tại hạ xin nhận. Nhưng ta đã có cô nương mà mình thương yêu rồi.”
Bà lão cảm thấy hào hứng, thấp giọng nói: “Tinh linh Thủy là Tinh linh Nguyên tố phù hợp với con người nhất, có thể giúp con sinh vài trăm con trai con gái, con hoàn toàn có thể cưới nàng về. Chuyện này thực ra ta có thể làm chủ.”
Cố Thanh Sơn cứng đờ cả người, miễn cưỡng nói: “Nhưng hiện giờ ngay cả bản thân ta còn không nuôi nổi, hơn nữa còn có rất nhiều chuyện phải làm.”
“Ừm, cũng đúng, con bây giờ đúng là không phù hợp lập gia đình.” Bà lão tiếc hận nói.
Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng thở ra.
Bà lão mang theo hắn cùng nhau rời khỏi đài cao, chậm rãi đi về phía vương đình phía sau.
“Được rồi, cứ để bọn chúng chơi đi, chúng ta thảo luận một chút về vấn đề ban nãy của con.” Bà lão vừa đi vừa nói chuyện.
“Đúng vậy, nữ sĩ tôn kính, con khá hoang mang về thế giới song song, vì người tạo vật của Đất luôn ngăn cản đám yêu quái Vực Sâu thu hoạch Thiên Địa Song Kiếm.” Cố Thanh Sơn nói.
“Con trai, trí nhớ của con như thế nào?” Bà lão bỗng nhiên đổi chủ đề, hỏi.
Cố Thanh Sơn giật mình, đáp: “Cũng không tệ lắm.”
“Vậy con có nhớ rỡ chuyện lúc còn nhỏ không?”
“Vậy thì xa quá rồi, ta chỉ nhớ được một ít.”
“Khi còn bé có phải có một thời gian con rất thích bơi lội không?”
“Ngài biết? Đúng vậy, đúng là như thế, đại khái là mùa hè lúc ta sáu tuổi.”
“Mùa hè năm đó còn có chuyện gì khiến con có ấn tượng sâu sắc không?”
Cố Thanh Sơn hồi tưởng lại, một hồi sau mới nói: “Ta nhớ hình như lúc đó có rất nhiều quốc gia ký công ước robot, trên màn sáng công cộng bên bể bơi ngày nào cũng phát nội dung này.”
Bà lão vỗ vỗ tay, cao hứng nói: “Để chúng ta xem thử tình hình mùa hè năm con sáu tuổi nào.”
Cùng với lời của bà, cả thế giới hoàn toàn tan thành cát sỏi, biến mất ở xung quanh hai người.
Hai người lại xuất hiện trong một cảnh tượng khác.
Mặt trời như lửa.
Khí trời nóng bức.
Cố Thanh Sơn nhìn bản thân hồi nhỏ cởi trần, mặc chiếc quần đùi bơi đáng yêu đang ngồi cạnh bể bơi.
Bên cạnh bể bơi là một màn sáng lớn, đang phát một trận đấu thể thao kịch liệt.
Bên bể bơi, không ít người đều nhìn chăm chú lên màn sáng, vừa uống bia vừa cổ vũ đội bóng mình thích.
Cố Thanh Sơn nhỏ tuổi cũng vừa dùng chân đá nước vừa nhìn trận đấu trên màn sáng.
Bà lão nói: “Hình như ta không nhìn thấy tin tức công ước robot gì cả.”