Tam Sinh Lang Viên Chân trái Hồn Cốt
•Không Gian Truyền Thống
Ám Kim Khủng Trảo Hùng Ngoại phụ Tay phải Hồn Cốt
Tà Nhãn Bạo Quân Chúa Tể – Tà Đế Đồng Tử Ngoại Phụ Hồn Cốt
•Hồn Hạch
Tinh Thần Hồn Hạch
Băng Hồn Hạch
Không Gian Hồn Hạch
Hồn Linh
Thiên Mộng Băng Tằm [Tu vi 100 vạn năm]
Băng Thiên Tuyết Nữ – Tuyết Đế [Tu vi 70 vạn năm]
Băng Bích Đế Hoàng Hạt – Băng Đế [Tu vi 40 vạn năm]
Băng Hùng Vương – Tiểu Bạch [Tu vi 30 vạn năm]
Bát Giác Huyền Băng Thảo [Tu vi 10 vạn năm]
Hải Nhân Ngư Công chúa – Lệ Nhã [Tu vi 10 vạn năm]
Võ Hồn Linh Mâu(1 Bạch Kim 4 Hắc 1 Hoàng Hồng Kim 3 Hồng)
•Đệ Nhất Hồn kỹ – Tinh Thần Dò Xét: Hình thành không gian lập thể tiến hành dò xét mọi vật thể trong phạm vi, tiêu hao Hồn Lực không lớn nhưng phải tiêu hao thêm Tinh Thần Lực. Có thể thấy được mọi chuyển động của mọi vật thể trong không gian dò xét.
•Tinh Thần Cộng Hưởng: Truyền thông tin cho đồng đội qua không gian tinh thần dò xét. Đồng đội có tầm nhìn đối với mọi sự vật trong không gian dò xét.
•Linh Hồn Trùng Kích: Công kích linh hồn đối phương bằng Tinh Thần Lực, hiệu quả dựa trên mức độ chênh lệch Tinh Thần Lực của bản thân với đối phương.
•Đệ Nhị Hồn kỹ – Mô Phỏng: Thông qua dao động tinh thần khiến mọi thứ biến đổi, mô phỏng thành bất cứ vật gì mình muốn trong phạm vi.
•Đệ Tam Hồn kỹ – Hư Nhược: Trên phạm vi lớn gây suy yếu tinh thần của kẻ địch, gây choáng váng, kiệt sức liên tục trong thời gian dài.
•Đệ Tứ Hồn kỹ – Tinh Thần Hỗn Độn: Công kích tinh thần đơn thể đối với đối phương có Tinh Thần Lực nhỏ hơn 1/3 của bản thân, lập tức lâm vào trạng thái hỗn loạn. Công kích điên loạn tất cả vật thể xưng quanh, không phân biệt địch ta. Nếu Tinh Thần Lực đối phương lớn hơn 1/3 của bản thân thì Tinh Thần Lực bị thiêu đốt, choáng váng và thực lực giảm tùy theo sự chênh lệch.
•Đệ Ngũ Hồn kỹ – Tinh Thần Phụ Chế: Phục chế hồn kỹ của người khác thông qua Tinh Thần Lực.
•Đệ Lục Hồn kỹ – Linh Hồn Bạo Chấn: Không khí cảnh vật xung quanh vặn vẹo, thân thể cứng đờ, đầu óc mờ mịt đến thống khổ.
•Linh Hồn Cướp Đoạt: Mắt của đối phương chỉ thấy được hai màu trắng đen, lực cảm nhận với vạn vật xung quanh chậm chạp lại, bị ngưng trệ. Giảm tinh thần phòng ngự và lực lượng phòng ngự của đối phương.
•Đệ Thất Hồn kỹ – Linh Mâu Chân Thân – Tu La Chi Đồng: Thân thể hoá thành đạo lưu quang vàng hồng, biến mất dưới đôi mắt hư ảo đến chân thật, vô số ngôi sao quang mang nhấp nháy, quyết định vận mệnh, mị hoặc linh hồn, khiến linh hồn đối phương thững thờ, hỗn loạn.
•Linh Hồn Đánh Nổ: Tinh Thần Lực vỡ vụn, linh hồn rạn nứt. Dẫn Tinh Thần Lực khiến Tinh Thần Hải của đối phương trở thành bom bạo tạc. Độ mạnh của vụ nổ phụ thuộc vào độ chênh lệch Tinh Thần Lực giữa bản thân và đối thủ.
•Đệ Bát Hồn kỹ – Nhân Ngư Nhị Tầng Ca: Phụ trợ Hồn kỹ tăng cường gấp đôi uy lực Tinh Thần hệ Hồn kỹ, hiệu quả kĩ năng tăng gấp đôi.
•Đệ Cửu Hồn kỹ – Thì Không Chi Quang: Quang xạ tuyến ngưng trệ thời gian cùng không gian, thời không chi lực cướp đoạt tinh thần bổn nguyên của mọi loại sinh vật.
•Kinh Cức Quang Hoàn: Bản thân nhận bao nhiêu sát thuơng thì phản hồi lại 50% cho đối thủ hoá thành tinh thần tổn thương.
Võ Hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt(4 Hồng 4 Cam)
•Đệ nhất Hồn kỹ – Băng Đế Chi Ngao: Đôi tay trở nên cứng rắn như băng tuyết kim cương giống như càng của bọ cạp, phụ trợ Cực Hạn Chi Băng.
•Băng Hoàng Hộ Thể: Lục giác băng tinh bao phủ khắp cơ thể tạo thành áo giáp Cực Hạn Chi Băng.
•Đệ Nhị Hồn kỹ – Đế Hàn Thiên – Tuyết Vũ Diệu Dương: Hồn Linh phóng tuyết phong trên phạm vi lớn, giảm cấp tốc nhiệt độ xuống -200°C. Đối thủ mất khả năng xác định vị trí của bản thân, bản thân ẩn tàng trong phong tuyết.
•Tuyết Vũ Cực Băng Vực: Hạn chế năng lực đối phương, đóng băng và giảm tốc đối thủ, che giấu hành tung. Trong phạm vi vạn mét bao phủ lĩnh vực, hình thành cấm địa mưa tuyết.
•Đệ Tam Hồn kỹ – Đế Kiếm – Băng Cực Vô Song: Băng tuyết ngưng tụ thành trường kiếm. Trảm đối thủ, đóng băng vật thể rồi chém đứt nứt ra, băng phong cực hạn.
•Đệ Tứ Hồn kỹ – Đế Chưởng – Đại Hàn Vô Tuyến: Tất cả bông tuyết trong phạm vi bị kích hoạt nổ tung. Từ tay phải chạm vào đối thủ khiến nhiệt độ tuyệt đối -273°C khiến đối thủ đóng băng huyết mạch, Hồn Lực và Tinh Thần Lực.
•Đệ Ngũ Hồn kỹ – Băng Tuyết Nhị Đế Chi Kiêu Ngạo: Băng Đế cùng Tuyết Đế liên hợp, hội tụ mưa tuyết phong bạo tại phạm vi, ngưng thành vô số bông tuyết. Hoá thành vòi rồng băng tuyết hạ thấp nhiệt độ xung quanh, càn quyết mọi vật.
•Đệ Lục Hồn kỹ – Băng Tăng Phúc: Tự thân Cực Hạn Chi Băng gia tăng uy lực với biên độ lớn.
•Đệ Thất Hồn kỹ – Băng Đế Chân Thân: Hóa thân thành Băng Bích Đế Hoàng Hạt mượn lực lượng của Băng Đế tăng mạnh thực lực bản thân.
•Hấp Thu Thiên Địa Nguyên Lực: Phụ trợ Hồn kỹ thông qua Hồn Linh Bát giác hấp thu Thiên Địa Nguyên Lực bổ sung thể chất, Hồn Lực và năng lượng thuộc tính cho Bát Giác.
•Đệ Bát Hồn kỹ – Bạo Phong Tuyết: Khống chế băng tuyết vòng xoáy trong phạm vi lớn, cuồng phong mưa tuyết phủ khắp không gian, nhiệt độ hạ thấp -200°C
•Băng Chi Lưu Tinh: Phóng ra một loạt cầu băng xanh lam khổng lồ như Lưu Tinh bắn tới đối thủ. Khi xảy ra va chạm liền bạo tạc nổ tung xung quanh.
•Đệ Cửu Hồn kỹ – Băng Tuyết Nữ Thần Đích Khí Tức: Tứ đại Hồn Linh cộng hưởng ngưng tụ trong Thần Lộ Đao mang uy lực của Thần khí.
•Độ Không Tuyệt Đối: Đạt đến đỉnh điểm của giới hạn thấp nhất nhiệt độ -273°C, phản xạ lại được mọi hình thái năng luợng dươi tấm kính chiết xạ.
Võ Hồn Tử Linh Thánh Pháp Thần(1 Xám)
•Vong Linh Tịch Diệt Chi Tâm: Dùng Vong Linh Ma Pháp mẫn diệt linh hồn kẻ địch.
•Vong Linh Chi Môn: Lợi dụng Vong Linh Ma Pháp mở ra Âm Giới Môn kêu gọi Vong linh vì mình chiến đấu.
•Tử Vong Tiêu Thất: Thi triển Vong Linh Ma Pháp giết chết kẻ địch ở khoảng cách xa.
•Huyết Chi Trớ Chú: Dùng Vong Linh Ma Pháp tiến hành trớ trú kẻ địch, tiêu hao Khí Huyết càng nhiều thì uy lực càng mạnh.
•Điêu Linh Thuật: Thi triển Vong Linh Ma Pháp chiếu xạ trên người kẻ địch khiến kẻ địch dần điêu tàn.
•Hủ Thực Chi Quang: Từ đôi mắt bắn ra tia sáng, trúng kẻ địch sẽ khiến hắn dần bị hủ thực.
•Tử Vong Chi Quang: Từ đôi mắt bắn ra tia sáng, trúng kẻ địch lập tức tử vong.
•Tịnh Hóa Chi Hỏa: Từ đôi mắt bắn ra tia sáng tịnh hóa vạn vật, tà ác lực lượng bị tịnh hóa.
•Vong Linh Thiên Tai: Kết hợp với Vong Linh Chi Môn tạo thành thiên tai ở một vùng chỉ định.
•Thần Hàng Thuật: Khiến linh hồn kẻ địch có Tinh Thần Lực yếu hơn khuất phục.
•Khống Hồn Chi Hỏa: Thao túng linh hồn kẻ địch.
•Thì Quang Hồi Tố: Nháy mắt nhìn trộm tương lai.
Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy Dung Niệm Băng bên cạnh trôi nổi bảy chuôi đao phân biệt đại biểu cho Thủy – Hỏa – Thổ – Phong – Quang – Ám – Không Gian. Đây là Tình Tự Chi Thần – Dung Niệm Băng bảy chuôi đao.
Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức – Thần Lộ Đao
Hỏa Diễm Chi Thần Đích Bào Hao – Chính Dương Đao
Phong Tự Do Ngâm Khẽ – Ngạo Thiên Đao
Đại Địa Thức Tỉnh Giai Điệu – Trường Sinh Đao
Thần Cơ Bách Biến Lục Mang – Tuyền Cơ Đao
Nối liền Trời Đất Ánh Rạng Đông – Thánh Diệu Đao
Trọn Đời Địa Ngục Nguyền Rủa – Phệ Ma đao
Bảy chuôi đao bắn về phía Hoắc Vũ Hạo truyền cho hắn một loại cảm xúc sau đó bay đi. Dung Niệm Băng đặt ở vương miện lên đầu Hoắc Vũ Hạo. Đột nhiên, một loại khó có thể hình dung màu sắc quang mang theo Hoắc Vũ Hạo trên người tóe phát ra sau đó hắn Lục đại Hồn Linh từng cái theo trong cơ thể hiển hiện mà ra.
Thất Tình Chi Lực tùy theo phân giải cho Lục đại Hồn Linh.
Băng Thiên Tuyết Nữ – Tuyết Đế kế thừa Buồn Bã
Băng Bích Đế Hoàng Hạt – Băng Đế kế thừa Tức Giận
Bát Giác Huyền Băng Thảo kế thừa Vui Mừng
Băng Hùng Vương – Tiểu Bạch kế thừa Vui Cười
Nhân Ngư Công Chúa – Lệ Nhã kế thừa Ác Cảm
– Còn có một loại không có bị kế thừa. Chẳng lẽ, ngươi tự mình kế thừa sao?(Dung Niệm Băng)
Hoắc Vũ Hạo không có trả lời mà trên trán Vận Mệnh Chi Nhãn mở ra, một đạo hắc sắc quang mang từ đó lơ lửng ở trước mặt hắn, chính là Căm Hận cảm xúc. Tà Đế xuất hiện kế thừa Căm Hận cảm xúc, nó cũng biết được đại khái tình huống nên ánh mắt nhìn Hoắc Vũ Hạo không có căm hận như trước.
– Vũ Hạo, chúc mừng ngươi trở thành Tình Tự Chi Thần.
– Sư phụ…(Hoắc Vũ Hạo)
– Bây giờ, chỉ cần ngươi có thể trụ được hai lần công kích của ta thì ngươi chính thức tốt nghiệp không còn là đệ tử của ta nữa.
Hoắc Vũ Hạo cơ thể kịch chấn nhưng ánh mắt vẫn thanh tịnh nhìn Đường Long.
– Sư phụ, mời!(Hoắc Vũ Hạo)
Đường Long gật đầu, tay hướng hư không khẽ nắm và Long Thần Thương đã nắm ở trong tay.
– Tiếp ta chiêu đầu tiên. Hủy Diệt Long Thương – Cửu Thương – Chấn Động Chi Thương.
Đường Long theo Long Thần Thương lao thẳng tới Hoắc Vũ Hạo, hắn là không có nương tay mà xuất ra toàn lực. Hoắc Vũ Hạo không dám xem thường mà vận dụng Tình Tự Chi Lực đến đối kháng.
Oanh
Đường Long và Hoắc Vũ Hạo đụng vào nhau liền phát sinh nổ lớn, khói bụi mù mịt nhưng Hoắc Vũ Hạo thân hình bay ngược về sau, trên thân hắn có tro bụi cùng thương thế.
– Khụ… Khụ… thật mạnh.(Hoắc Vũ Hạo)
– Tới lượt chiêu thứ hai, lần này ngươi không toàn lực ứng phó sẽ chết đấy.
Đường Long buông ra Long Thần Thương mà hư không hướng về phía Thái Dương vồ lấy, Divina Axe Rhitta bay tới rơi vào trong tay. Hoắc Vũ Hạo nhìn lấy cự phủ thì tâm tình biến thành nghiêm túc.
– THÁI DƯƠNG TRẢM.
Rhitta vung đi tạo thành trảm kích mang theo uy lực hủy diệt bay thẳng tới Hoắc Vũ Hạo mà đi.
– Long Vu Tập Vũ Đao Trảm.(Hoắc Vũ Hạo)
Coong
Tình Tự Đao được Hoắc Vũ Hạo dùng Tình Tự Chi Lực ngưng tụ chém ra công kích cùng Đường Long phát ra công kích đụng chạm vào nhau. Hoắc Vũ Hạo cảm thấy mình gặp phải trọng kích bay ngược về sau đâm vào mặt đất ngất đi.
– Ngươi ra tay hơi nặng đấy.(Dung Niệm Băng)
– Không làm vậy thì hắn phải mất một lúc mới thích ứng được với Thần vị của mình.
– Ta cũng nên rời đi rồi.
– Thật hâm mộ ngươi khi có thể ngao du qua các tinh cầu xa xôi.(Dung Niệm Băng)
Đường Long phân phó đám người Tuần Liệt Giả đưa Hoắc Vũ Hạo lên Thần Giới sắp xếp ổn thỏa cho hắn đồng thời khi nào tỉnh dậy liền dẫn đi gặp Đới Mộc Bạch.
Hoắc Vũ Hạo khi thức dậy cảm nhận mình không có bị thương nặng liền thở phào một hơi, một vị Tuần Liệt Giả xuất hiện dẫn Hoắc Vũ Hạo tới nơi ở của Đới Mộc Bạch.
– Chiến Thần đại nhân, ta dẫn Tình Tự Chi Thần vừa mới đăng nhập Thần Giới tới gặp ngài theo ý của Xích Diệt đại nhân.(Tuần Liệt Giả)
Nhà gỗ ở giữa một cánh cửa mở ra, từ bên trong đi ra một nhân loại, hắn một đầu tóc vàng, dáng người cực kỳ khôi ngô, khuôn mặt hiền lành, hắn chỉ là đứng ở nơi đó , liền tản mát ra một cổ khó có thể hình dung phong cách cổ xưa khí tức, giống như sơn nhạc nguy nga bình thường chấn nhân tâm phách.
– Vào đi.(Đới Mộc Bạch)
Hoắc Vũ Hạo bước vào trong nhưng ánh mắt vẫn nhìn lấy bóng lưng của Đới Mộc Bạch.
– Hắn đã đến?(Chu Trúc Tuyết)
– Ngươi chính là Vũ Hạo?(Chu Trúc Tuyết)
Chu Trúc Tuyết nhìn Hoắc Vũ Hạo sau đó đảo mắt nhìn sang Đới Mộc Bạch.
– Hắn có thể so với ngươi còn mạnh hơn hơn nhiều.(Chu Trúc Tuyết)
– Dù sao, hắn cũng là ta hậu đại.(Đới Mộc Bạch)
– Ngài là…(Đới Mộc Bạch)
– Ta là Đới Mộc Bạch, nàng là thê tử của ta Chu Trúc Tuyết.(Đới Mộc Bạch)
Nghe được hai cái danh tự quen thuộc, quản chi Hoắc Vũ Hạo trong nội tâm đã đoán được cũng không khỏi có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào.
– Hoắc Vũ Hạo bái kiến hai vị lão tổ tông.(Hoắc Vũ Hạo)
– Ngươi nên tự xưng Đới Vũ hạo bằng không thì ngươi còn nhận thức cái gì tổ tông?(Đới Mộc Bạch)
– Không, ta họ Hoắc không phải họ Đới.(Hoắc Vũ Hạo)
– Ngươi nói cái gì?(Đới Mộc Bạch)
Đới Mộc Bạch râu tóc đều dựng đứng, một cổ không có gì sánh kịp cường thịnh khí thế bỗng nhiên từ trên người hắn tóe phát ra. Hoắc Vũ Hão cắn răng kiên trì uy áp từ trên người Đới Mộc Bạch.
– Ngươi thậm chí ngay cả tổ tông cũng không nhận sao?(Đới Mộc Bạch)
Câu hỏi của Đới Mộc Bạch giống như giọt nước tràn ly, Hoắc Vũ Hạo gào thét nói ra những gì mình trải qua ở Bạch Hổ công tước phủ.
– Ta duy nhất có thể vì nàng làm là đưa nàng dòng họ truyền thừa tiếp. Cho nên, ta họ Hoắc vĩnh viễn không sẽ cải biến.(Hoắc Vũ Hạo)
– Nếu như ngươi họ Hoắc, ngươi có thể lăn.(Đới Mộc Bạch)
Nguyên bản, Đới Mộc Bạch cùng Chu Trúc Tuyết cho là Hoắc Vũ Hạo sẽ thay đổi ý định nhưng bọn họ không ngờ Hoắc Vũ Hạo quay người hướng bên ngoài viện rời đi.
– Vũ Hạo.(Hoắc Vân Nhi)
Đúng lúc này, một tiếng kêu gọi đột nhiên tại phía sau hắn vang lên. Trong thanh âm này tràn đầy nghẹn ngào cùng vội vàng, càng mang theo vô tận yêu thương. Nghe được âm thanh quen thuộc, Hoắc Vũ Hạo hổ khu chấn động, trong hai tròng mắt đã tràn đầy sợ hãi lẫn vui mừng.
– Mẫu thân.(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo đột nhiên quát to một tiếng, bay nhào tới. Cả người hắn tựa như hoàn toàn không bị khống chế bình thường trực tiếp bổ nhào vào phụ nhân trước mặt, thật chặt ôm lấy chân của nàng lên tiếng khóc lớn.
– Ngươi chính là chán ghét, không nên làm cái này vẽ vời cho thêm chuyện.(Chu Trúc Tuyết)
– Tiểu tử này không hổ là của ta hậu đại, có cốt khí. Ta chỉ thích như vậy hài tử, không có phí công để cho ta hao phí phen này tâm lực.(Đới Mộc Bạch)
– Đa tạ, lão tổ tông thành toàn.(Hoắc Vũ Hạo)
– Đứng lên đi. Hiện tại mẹ con các ngươi gặp lại , ngươi còn gọi Hoắc Vũ Hạo sao? Vân nhi , việc này ta giao cho ngươi.(Đới Mộc Bạch)
– Vâng, lão tổ tông.(Hoắc Vân Nhi)
Hoắc Vũ Hạo và mẫu thân mình ôm hồi một hồi mới trở ra.
– Lão tổ tông.(Hoắc Vũ Hạo)
– Như thế nào đây? Vân nhi thuyết phục ngươi hay chưa? Nguyện ý họ Đới sao?(Đới Mộc Bạch)
– Lão tổ tông, ta nguyện ý nhận tổ quy tông.(Hoắc Vũ Hạo)