Gã còn mang theo một con chó.
Trước ngày tận thế, gã là một đầu bếp.
Cho nên cuộc sống của gã thật đầy đủ.
Có điều cuộc sống hạnh phúc của gã chỉ kéo dài bảy năm, đến năm thứ tám, một con quái vật vũ trụ đi ngang qua, tiện thể lấy đi tính mạng của gã.
Tin tức được truyền đến địa cầu, trong lòng những người sống đến năm thứ tám của ngày tận thế đều cảm thấy đầy an ủi.
Đây là cách sử dụng linh căn hệ Lôi tiêu cực nhất, hoàn toàn không nên làm theo.
Nhưng từ một khía cạnh khác có thể nói rõ Lôi điện hữu dụng như thế nào.
Bỗng nhiên, giọng hệ thống vang lên.
[Lựa chọn bắt đầu!]Trong lò đan, Cố Thanh Sơn mở mắt ra. Rõ ràng đã thức tỉnh thần thông, vì sao còn phải lựa chọn?
Chỉ một giây sau, cả thế giới đột nhiên biến mất.
Trong thoáng chốc, Cố Thanh Sơn đi đến một nơi núi non trùng điệp, đứng trên một con đường nhỏ giữa núi.
Giờ đang ban đêm, bầu trời vốn đang đổ mưa to, khi Cố Thanh Sơn xuất hiện mưa đột nhiên dừng lại. Mọi thứ lập tức im lặng như tờ, gió đêm nhè nhẹ, điện quang lấp lóe trên trời, tiếng sấm ầm ầm. Cả trời đất dường như đang chờ đợi gì đó.
Từng hàng chữ xuất hiện ngay giữa không trung, im lặng lơ lửng trước mặt Cố Thanh Sơn.
[Lôi giả, âm bên ngoài, dương bên trong, kích ra sấm, có âm thanh mà không có chất.] [Điện giả, âm ở trong, dương ở ngoài, phát tiết ra điện, có ánh sáng không tiếng động.] [Lôi Đình giả, có hai tính sinh sát. Lôi chủ sát, ngoài sát không còn pháp nào khác; Điện chủ sinh, sinh cũng là pháp duy nhất. Trong sinh trong sát, chỉ có thể chọn một.] [Bạn có một phút để tiến hành lựa chọn.]Cố Thanh Sơn im lặng xem xong, rơi vào trầm tư.
Hắn biết khá nhiều về Ngũ Hành chính và Ngũ Hành đặc dị, đều có quá trình tiến cấp thức tỉnh rất bình thường, nhưng không ngờ linh lực Lôi điện này còn phân loại ra như vậy.
Nói chung, bình thường thức tỉnh lực Ngũ Hành đều là Ngũ Hành chính, còn Ngũ Hành đặc dị vốn rất hiếm, mà linh lực Lôi điện này thì lại càng hiếm.
Rốt cuộc nên chọn cái nào?
Thời gian chỉ có một phút.
Cố Thanh Sơn nhanh chóng đưa ra lựa chọn.
Thực ra hắn vốn không hứng thú gì với Lôi chủ sát, vì hắn vốn là kiếm tu, sát pháp có kiếm là được rồi.
Nếu có quá nhiều thuật pháp cùng một công dụng, tu sĩ sẽ bị phân vân không biết rốt cuộc dùng cái nào mới tốt, thực sự sẽ ảnh hưởng đến việc tinh tiến cảnh giới.
Cố Thanh Sơn đã từng thấy tu sĩ Ngũ hành có linh lực hệ Lôi đối địch với người ta. Uy thế của Lôi đình quả đúng là cường đại, mang theo khí tức hủy diệt tất cả.
Nghĩ lại kiếp trước, đa số người chơi có linh lực Lôi điện đều lựa chọn Lôi chủ sát, e là vì họ không có chiêu thức có lực công kích cường đại.
Nhưng Cố Thanh Sơn tin kiếm đạo của mình sẽ không e ngại bất kỳ tu sĩ linh lực hệ Lôi nào.
Thật sự phải quyết định sao?
Cố Thanh Sơn hơi do dự, dù sao trước giờ hình như chưa ai chọn Lôi điện sinh pháp.
Khi tận thế, ai nấy đều mong được sống, có thể thức tỉnh Lôi điện sát pháp sẽ có thể lập tức nâng cao sức chiến đấu, ai còn chú ý đến sinh pháp cái quái gì chứ?
Hơn nữa, có quá nhiều tu sĩ và người chơi trong lúc tiến cấp đại cảnh giới không gặp được cơ duyên gì cả.
Thức tỉnh Thần thông cũng không phải chuyện đơn giản, mang một nửa tính quyết định trong cả kiếp tu đạo của tu sĩ.
Cho nên đối với người đã được chứng kiến uy lực của Lôi điện sát pháp trong kiếp trước, nếu như không muốn mạo hiểm thì lựa chọn Lôi điện sát pháp thực sự là chắc ăn nhất. Dù sao cái này cũng liên quan đến con đường của mình sau này, một khi sai lầm sẽ là đả kích cực lớn.
Còn Lôi điện sinh pháp, kiếp trước chưa từng thấy ai thi triển.
Có lẽ có, nhưng không hấp dẫn được nhiều sự chú ý của mọi người.
Một kỹ năng nếu không hấp dẫn được sự chú ý của ai, thì sẽ là tình huống như thế nào?
Cố Thanh Sơn thoáng trầm mặc.
Ting!
Âm thanh của hệ thống truyền đến.
[Thời gian đã đến, mời lựa chọn.]“Tôi chọn sinh pháp.” Cố Thanh Sơn nghiến răng đưa ra lựa chọn.
Lời của hắn vừa dứt, từng hàng chữ trong hư không biến mất hết, trời đất lại khôi phục âm thanh.
Có điều tất cả tiếng sấm trên bầu trời đều biến mất, thay vào đó là tiếng côn trùng kêu, tiếng cá nhảy, tiếng kêu của trăm thú từ trong rừng núi suối nước truyền đến.
Trong núi cuối cùng đã có sự sống.
Lại ngẩng đầu nhìn lên thì chỉ thấy sấm chớp không tiếng động kéo dài chiếu sáng bầu trời, ngoài ra, giữa trời đất không có thứ gì khác.
Sáng tối giao nhau, sáng tối luân chuyển, vạn vật trên mặt đất sinh trưởng, trên bầu trời lại là một mảnh tĩnh mịch.
Lúc này, nơi chân trời có một đường sát chói lòa bay đến, tạo thành một con rồng điện quang, chậm rãi nhập vào trong cơ thể Cố Thanh Sơn.