Mẹ đang chửi thề sao?
Làm hỏng việc làm ăn của ba à?
Khiêu khích thì khiêu khích đi, ai bảo hắn bắt nạt cô, coi như là trừng phạt đối với hắn.
Hoắc Dận thờ ơ nhìn đi chỗ khác, tiếp tục chơi Lego của mình……
Mười phút sau, hai mẹ con cuối cùng cũng rời khỏi công ty đi về nhà.
Mà Hoắc Tư Tước sau khi gặp khách hàng xong, đại khái là hơn ba giờ chiều cũng về tới công ty.
“Hoắc tổng, Hoắc tổng không xong rồi, công ty máy móc bên Nhật Bản trước đây chúng ta vẫn muốn thu mua, giờ họ đổi ý không bán cho chúng ta, làm sao bây giờ?”
Mới vừa trở về, phó tổng phụ trách tiếp thị của công ty đã tìm tới cửa, hô hoán một hạng mục thu mua mà công ty đã mất nhiều công sức đàm phán đột nhiên liền thất bại.
Hoắc Tư Tước nhíu mày: “Vì sao?”
Phó tổng lập tức lộ ra vẻ mặt khó chịu: “Tôi cũng không biết, theo bộ phận marketing bên kia nói, là tên Matsushimaya này gọi một cú điện thoại đến công ty chúng ta. Vốn là muốn đề xuất một nữa về cổ phần, nhưng người nghe điện thoại lại mắng cho hắn một trận, còn nói cái gì mà để cho hắn cầm GDP đi Wall Street tìm người phân tích tài chính!”
Hoắc Tư Tước: “……”
Nói xong liền đứng bên ngoài cởi bộ vest, khóe mắt không tự chủ được giật giật.
Lấy GDP đi Wall Street?
Thú vị……
Hoắc Tư Tước trở lại bàn làm việc châm một điếu thuốc hút một hơi thật dài, sau đó dùng ngón tay thon dài của mình gõ gõ mặt bàn, ý bảo vị phó tổng này đem hồ sơ hạng mục thu mua đưa cho hắn xem.
Vài phút sau, Hoắc Tư Tước xem xong trực tiếp ném lên bàn.
“Những gì cô ấy nói có vấn đề không?”